Cơn mưa cứ rả rích không ngớt, trong lều cỏ tối om, ngồi không cũng chẳng phải cách hay, thế là hai người quyết định ngủ trưa. Tô Diệp Mộ nằm cạnh Hạ Vân Đình, trằn trọc mãi không ngủ được.
Hạ Vân Đình trở mình, đối mặt với Tô Diệp Mộ, giữ lấy cánh tay cậu xoay lại: "Sao thế?"
Tô Diệp Mộ nằm nghiêng, tay gối dưới đầu, qua ánh sáng le lói từ bếp lửa mà nhìn Hạ Vân Đình: "Không ngủ được. Cái đĩa bay kia sao lại bay ra từ dưới nước? Nó ở đó từ trước đến giờ sao? Nó không phát hiện ra chúng ta à? Đây có phải là hành tinh của Nền văn minh thứ nhất không?"
"Nền văn minh thứ nhất cách Đế Quốc quá xa, khả năng đó không cao. Cái hồ này có lẽ là một cổng vào của dòng chảy không thời gian ngầm." Trước đây hắn vẫn thắc mắc tại sao một cái hồ trong rừng mà lại không có động vật nào xuất hiện, có lẽ đây chính là nguyên nhân.
"Ý anh là nơi này rất có thể thông đến Nền văn minh thứ nhất?"
Nền văn minh thứ nhất, một sự tồn tại chỉ được lưu truyền qua lời kể của Nền văn minh thứ hai và thứ ba, nhưng chưa ai thực sự tiếp xúc được.
"Ừm, khả năng rất lớn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT