Hạ Vân Đình trút giận một lúc lâu mới dừng lại, lê chân quay về lều, quay lưng về phía Tô Diệp Mộ để sửa chữa Không Dực.
Tô Diệp Mộ nghển cổ nhìn, thấy sắc mặt hắn vẫn âm trầm đáng sợ. Cậu dùng ngón tay chọc chọc xuống đất, một lúc sau mới cẩn thận mon men lại gần Hạ Vân Đình.
"Tôi không sao mà? Anh không vui vì tôi đến tìm anh à?"
Tô Diệp Mộ cố tình bắt chuyện với Hạ Vân Đình, nhưng tiếc là hắn đến mí mắt cũng chẳng buồn nhấc lên, hoàn toàn không đáp lại, chỉ cắm cúi lắp ráp Không Dực.
Tô Diệp Mộ cảm thấy rất khó chịu. Cậu vốn định dỗ dành Hạ Vân Đình, nhưng đầu óc lại trống rỗng, chẳng biết phải dỗ dành thế nào, vì cậu cũng có mấy khi dỗ người khác đâu. Cậu ngồi bên cạnh một lúc, Hạ Vân Đình vẫn coi cậu như không khí. Tô Diệp Mộ đảo mắt một vòng, rồi nói với giọng tủi thân: "Nếu anh không muốn nhìn thấy tôi, vậy tôi đi đây."
Dứt lời, Tô Diệp Mộ đứng dậy định đi thì cổ tay bị giữ lại. Khung cảnh trước mắt chao đảo, cậu bị Hạ Vân Đình kéo ngã xuống đất. May mà bên dưới có lớp cỏ, lúc ngã xuống, tay Hạ Vân Đình cũng đã kịp đệm sau gáy cậu nên mới không bị đập đầu đến ngất.
Cằm cậu bị siết chặt. Người đang đè lên người cậu có đôi mắt đỏ ngầu, hung tợn trừng mắt: "Cậu muốn lấy mạng tôi đấy à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT