Dương quý tần chắn trước mặt Dung chiêu nghi, lời nói đầy tình cảm chân thành. Trong lúc quá sốt ruột, nàng ta không kiềm chế được âm lượng, cũng làm kinh động đến một người. Lông mày nàng khẽ nhíu lại, đôi mắt run rẩy, khẽ ho hai tiếng:
“Khụ... khụ khụ...”
Trì Xuân và Lộng Thu vui mừng reo lên: “Chủ tử!”
Tư Nghiên Hằng cũng cúi đầu nhìn lại, nữ tử mở mắt, vẫn còn vài phần mơ màng. Một lúc sau, đồng tử mới dần rõ nét, ý thức hoàn toàn tỉnh táo. Khuôn mặt nàng vì đau đớn mà nhăn nhúm, theo bản năng co người lại. Ánh mắt in rõ khuôn mặt của Tư Nghiên Hằng, nước mắt bỗng trào ra, nàng không kìm được cảm xúc, hơi thở ngắt quãng, giọng yếu ớt đến mức gần như không nghe rõ:
“Ưm... Hoàng, hoàng thượng...”
Tư Nghiên Hằng đưa tay vuốt ve gương mặt nàng, nhỏ giọng đáp lại: “Trẫm ở đây.”
Nước mắt nàng càng trào ra dữ dội. Nàng đau đớn đến mức khó nói thành lời, cứ thế nhìn hắn chằm chằm, uất ức trong mắt tuôn trào mãnh liệt, tiếng nức nở không thể kìm nén vang vọng trong lều trướng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play