Núi rừng rậm rạp, trăng sáng sao thưa, bên trong trường săn tĩnh lặng như tờ, tiếng bước chân vội vã của cung nhân qua lại càng khiến bầu không khí thêm đè nén, u ám.
Trong trướng, Tôn Thái y đang chẩn trị cho Chử Thanh Oản, bên ngoài quỳ đầy nô tài và cấm quân.
Bên trong yên ắng, chỉ có tiếng nức nở bị đè nén truyền ra, là Lộng Thu, trên người nàng ấy đầy rẫy vết máu và cỏ khô, tự trách và lo lắng khiến nàng ấy không thể kìm nước mắt. Trì Xuân từ lúc nhìn thấy chủ tử thì sắc mặt đã tái nhợt, chỉ có thể gắng gượng để trấn tĩnh, sai người mang nước ấm tới, lau rửa mặt và thân thể cho chủ tử.
Lúc Chử Thanh Oản được đặt nằm xuống, nàng đã được thay y phục, trên má và cánh tay đầy những vết trầy xước, tuy không sâu nhưng rải rác trên làn da trắng mịn, khiến người nhìn thấy cũng cảm thấy nhức mắt.
Y nữ không ngừng cẩn thận lau chùi vết thương, bôi thuốc, đến khi xử lý xong những vết thương nhỏ nhặt thì đã qua nửa canh giờ.
Nữ tử mê man nằm trên giường, vóc người mảnh mai như một tờ giấy, tựa như chạm vào là rách, sắc mặt tái nhợt đến mức như muốn tan vào màn đêm.
Trong trướng yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play