Chúng ta là huynh đệ
Việc hài tử khôn lớn, Huyền Diệp thấu hiểu hơn Thẩm Hạm nhiều.
Gần đây, các quan lại người Hán trong triều lại xôn xao bàn tán về chuyện Thái tử xuất các đi học. Từ năm thứ mười bảy đã bàn tán, cho đến nay, chỉ cần Huyền Diệp chưa ban lệnh cho Thái tử xuất các, họ lại thỉnh thoảng ngoi lên nhắc đến chuyện này, khiến Huyền Diệp phiền không tả xiết.
Hắn nhìn chằm chằm tờ tấu thỉnh Thái tử xuất các hồi lâu, cuối cùng ném lên án thư, chưa phê chỉ thị. Chuyện này hắn đã trì hoãn bảy năm, giờ đây Thái tử đã dần trưởng thành, quả thực không tiện kéo dài thêm nữa, hắn cần nghĩ cách giải quyết.
Cho Thái tử xuất các thì được, cứ cử hành nghi thức là xong. Nhưng điều này cũng chẳng đại diện cho điều gì. Huyền Diệp tuyệt đối sẽ không để mặc Thái tử rơi vào tay quan lại người Hán.
Sau chiến tranh tam phiên, mặc dù Huyền Diệp luôn thể hiện thái độ đối ngoại là muốn “cùng dân làm lại từ đầu”, “lấy chiêu duy tân”, dường như chuẩn bị sửa đổi thể chế triều đình và các chính sách quan trọng. Nhưng kỳ thực hắn chẳng có động thái rõ ràng nào – rất nhiều chính sách năm đó chẳng qua là yêu cầu bình định, chỉ để thu nạp lòng trung thành của người Hán.
Từ đầu đến cuối Huyền Diệp đều nhớ rõ một điều – Ái Tân Giác La là huyết thống Mãn Châu, là người Mãn của họ đã đánh hạ giang sơn của người Hán. Dù bên ngoài Mãn Châu có tùy duyên Hán hóa thế nào, phát động Nho học ra sao, thì bên trong tuyệt không thể quên đi truyền thống tổ tông, mặc cho Hán học xâm nhập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play