Dận Chân lắc đầu: “Không đến mức gây loạn ạ.”
Sau khi Dận Chân trưởng thành luôn giữ hình tượng nghiêm túc với bên ngoài — chủ yếu là vì thân phận hắn nhạy cảm, hắn không muốn để người ngoài có ấn tượng là kẻ “thích giao du”.
Gương mặt lạnh lùng đã lâu, tự nhiên uy nghiêm ngày càng thịnh, trong phủ hắn không một ai dám làm loạn.
Ở hậu viện, dù ngày thường Phúc tấn tính cách hoạt bát, nhưng bất ngờ thay, khi xảy ra chuyện lại vô cùng bình tĩnh, không cần hắn nói nhiều, chỉ trong chốc lát đã trấn áp được hậu viện, thưởng phạt rõ ràng, cẩn trọng chu đáo, khiến hắn rất hài lòng.
Chỉ là đè nén được hành vi, chứ không đè nén được ý nghĩ và cảm xúc của người khác. Ai cũng cảm thấy hắn sắp trở thành Thái tử, nhập chủ Đông Cung, sự phấn khích như gà chó lên trời đó, làm sao có thể hoàn toàn kìm nén được?
Việc hạ nhân có chút tư tâm thì thôi, quan trọng là những người láng giềng, những huynh đệ lớn lên cùng nhau từ nhỏ.
Dận Chân thực sự không muốn vì một số chuyện có lẽ sẽ xảy ra mà xa lạ với các huynh đệ như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play