So với sự ngột ngạt và vẩn đục của Sướng Xuân Viên, cuộc sống ở Tây Uyển lại trong trẻo và tự tại. Nơi đây không có quá nhiều cung nhân, không có những cung vụ mệt mỏi, không có Hoàng thượng và Thái tử, không có gì cả.
Chỉ có Thẩm Hạm và hai đứa trẻ ngây thơ, đáng yêu, cùng với một người tế tử mà nàng càng nhìn càng cảm thấy “cũng tạm ổn”, không hề khiến nàng phải đề phòng.
Thẩm Hạm đôi khi nhìn thấy hai đứa trẻ gần như thanh mai trúc mã ở chung, thỉnh thoảng cũng nghĩ — thôi, cứ như vậy đi. Dù sao cũng tốt hơn là bị gả đi một cách mù quáng, gả cho một tên ăn chơi trác táng.
Trong một thời đại như thế này, có thể tìm được một người bạn đời hợp tính, đối xử tốt với mình đã là vạn hạnh, còn có thể mong cầu gì hơn nữa?
Thẩm Hạm mỗi ngày đều dẫn nhi tử, nhi nữ đi leo núi, du hồ, thưởng xuân, cưỡi ngựa, bắt cá, tản bộ… Khắp hoàng trang đều là những cảnh tượng không thấy được trong cung. Đối với hai đứa trẻ, nơi đây giống như một chốn đào nguyên ngoại thế, có thể tự do tự tại mà vui chơi.
Nhã Lợi Kỳ mặc một thân y phục bằng vải thô, hăng hái cầm chiếc xẻng nhỏ ngồi xổm trên ruộng đào rau dại, bên cạnh là một chiếc giỏ đan bằng tre, thu hoạch được chẳng đáng là bao.
Cách đó không xa, tiểu Thập Nhất xách một chiếc giỏ nhỏ bằng bàn tay đi lung tung gần tỷ tỷ, thỉnh thoảng lại ngồi xổm xuống dùng tay kéo một nắm rau dại hoặc cỏ dại. Bên cạnh, ma ma lom khom cẩn thận che chắn, sợ a ca ngã vào lớp bùn đất mềm xốp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT