Thẩm Hạm nhẹ nhàng vỗ lưng Huyền Diệp giúp hắn thuận khí. Nàng hiểu rằng, Huyền Diệp không phải tức giận vì Đại a ca đã đưa ra quyết định sai lầm trên chiến trường, hay vì không ngăn cản được Dụ Thân vương.
Điều thực sự khiến hắn tức giận là phong tấu sớ trốn tránh trách nhiệm và hành động bất kính với thúc phụ của Đại a ca.
— Cát Nhĩ Đan đã bỏ trốn, lúc này lại đi tranh cãi ai đúng ai sai thì không còn ý nghĩa gì.
Dận Thì, với tư cách là Hoàng trưởng tử, điều thực sự nên làm là đặt đại cục lên trên hết, đặt thể diện hoàng gia lên trên hết.
Thẩm Hạm trầm ngâm nói: “Dụ Thân vương là chủ soái, lại là trưởng bối tông thất, kỳ thật Đại a ca, với tư cách là vãn bối và phó soái, nên chủ động đứng ra nhận tội mới là thượng sách. Hắn mới hơn hai mươi tuổi, hoàn toàn có thể nói là do mình trẻ người non dạ, làm sai lầm phán đoán của chủ soái, dẫn đến mất đi cơ hội tốt, không liên quan đến người khác.”
Huyền Diệp thở dài: “Đúng là như thế, nếu hắn đứng ra nhận lỗi, người khác bàn tán cũng chỉ nói hắn là lần đầu ra chiến trường, còn quá trẻ thôi.”
Ai lại dám làm gì Hoàng trưởng tử chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play