Thái Hoàng Thái Hậu nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy, mỏi mệt cả về tâm thần lẫn thể xác của Huyền Diệp, không kìm được mà tuôn rơi nước mắt.
Bà nhẹ nhàng vỗ về vai lưng Huyền Diệp: "Vì bệnh cũ của ta mà con phải ngày đêm lao nhọc, tận tâm tận lực..."
Huyền Diệp lo sợ Thái Hoàng Thái Hậu muốn dùng, muốn ăn gì đó mà nhất thời tìm không kịp.
Hắn bèn sai người chuẩn bị tươm tất mọi thứ cần dùng khi nằm khi ngồi cùng vô số món ăn thịnh soạn, riêng cháo đã chuẩn bị hơn ba mươi loại.
Thái Hoàng Thái Hậu đôi khi thấy hắn luôn túc trực bên cạnh, lòng nóng như lửa đốt, muốn tạm thời đuổi hắn đi nên cố ý muốn thứ gì đó không được chuẩn bị trước. Chẳng ngờ, mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Thái Hoàng Thái Hậu dù đã khí suy kiệt lực, nhưng trong ánh mắt vẫn lộ vẻ vui mừng: "Con hết lòng trung thành săn sóc như vậy, vất vả nhọc nhằn, ấy là chí hiếu vậy. Chỉ nguyện đời sau thiên hạ, người người đều noi theo đại hiếu của Hoàng đế."
Cả đời bà, mất trượng phu, mất hài tử, hơn nửa đời bà canh giữ nơi cung thành lạnh lẽo này, mặc kệ gặp chuyện gì cũng chỉ có thể một mình chống đỡ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT