An Cẩm Thư nhìn người con gái nhỏ nhắn kiều mềm đáng yêu kia, nhưng khi nàng lạnh mặt, lời lẽ chính đáng nói ra những lời ấy, vẻ kiều mềm ban đầu lập tức biến mất, khiến người ta không dám bác bỏ. Ngay cả Cố Dao cũng bị dáng vẻ này của nàng dọa cho sợ, sắc mặt từ ửng hồng khôi phục bình thường.
Nàng ta giấu tay ngọc trong tay áo, thấy An Cẩm Thư bảo vệ Cố Khanh Thần như vậy, đầu tiên vẫn chưa nghĩ đến chỗ khác, mà lại nhớ đến lời Mộc Dung Dung nói với nàng trên đường hôm đó.
Nàng vô biểu tình liếc mắt nhìn Mộc Dung Dung đang đứng cạnh mình. Vừa lúc đối phương cũng ngước mắt nhìn nàng, đôi mắt kia dường như đang nói: "Thế nào, ta đã nói tỷ đệ hai người nàng không thích hợp mà."
Cố Dao trong lòng vẫn muốn tin tưởng ý nghĩ ban đầu của mình. Nàng thu hồi tầm mắt, xảo tiếu xinh đẹp cười nói: "An muội muội nói có lý. Bất luận là nhắm vào ta hay người khác, đều phải chú ý nhiều chút, miễn cho người nói vô tâm, kẻ nghe hữu ý, truyền điều gì đó ra ngoài thì chẳng có lợi cho ai."
Nữ tử vừa mở miệng bị nói đến mức sắc mặt đỏ bừng, hai người này nàng ai cũng không dám đắc tội, đành phải nan kham cắn môi dưới, cúi đầu kinh sợ nói: "Là dân nữ ăn nói vụng về, không biết nói, mong An tiểu thư và Quận Chúa khoan thứ."
"Thôi, ngươi cứ chú ý nhiều chút là được, cũng chẳng phải chuyện gì lớn, nói rõ ra là không sao cả." An Dương Quận Chúa mặt lạnh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT