“Yêu cái đầu cậu ấy.” Mặt Ngôn Khâu nóng bừng, vội rút tay mình về.
Kỷ Tinh Lam rõ ràng là một thằng tồi nắm chắc việc Ngôn Khâu thích mình. Trước đây thì thờ ơ lạnh nhạt với cậu, giờ có chuyện cần lại bắt đầu dỗ ngon ngọt lấy lòng. Thật ra thì cũng không thể trách hắn tự luyến được, bởi chủ cũ đúng là mê mệt Kỷ Tinh Lam đến phát cuồng.
Rõ ràng từ chối mà lại bị xem như đang chơi trò lạt mềm buộc chặt, đương sự Ngôn Khâu cảm thấy cạn lời. Rất chi cạn lời.
Giờ cậu thấy người bị đụng hư đầu chắc chắn không phải mình, mà là Kỷ Tinh Lam mới đúng. Cả một khu rừng đầy cây cho hắn chọn lựa thoải mái là vậy, chẳng hiểu sao Kỷ Tinh Lam lại cứ muốn treo cổ trên cái cây là cậu.
Nhưng kết hôn là chuyện không thể. Cả đời này cũng không bao giờ.
Có lẽ Kỷ Tinh Lam cảm nhận được sự miễn cưỡng của Ngôn Khâu, bèn buông tay ra, khàn giọng khẽ nói:
“Tôi tôn trọng quyết định của em. Nhưng chuyện này không đến lượt chúng ta thương lượng. Em là vị hôn thê của tôi, đã đính hôn rồi thì phải lấy tôi, em hiểu chứ...”
“Tôi không muốn.” Ngôn Khâu nhìn thẳng vào mắt hắn, ngắt lời. Dù cho cả một vòng Trái Đất bằng lòng lấy Kỷ Tinh Lam đi chăng nữa, đáng tiếc thay, Ngôn Khâu chắc chắn không phải một trong số đó.
“Chơi đủ rồi nhỉ.” Kỷ Tinh Lam mỉm cười, đưa tay mân mê vành tai đỏ bừng của Ngôn Khâu, hạ giọng. “Hồi đó là ai cứ nháo nhào đòi lấy tôi với mẹ tôi hử?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play