Trời dần tối, trên đường chân trời chỉ có vệt ráng chiều còn sót lại, bóng cây bên cạnh nhà thi đấu tối tăm, mờ ảo.
Mặt trời đã lặn, con đường nhỏ cạnh nhà thi đấu tối om không có lấy một bóng đèn đường, là nơi hẹn hò lý tưởng cho các cặp đôi, và cũng đồng nghĩa với việc tuyệt đối sẽ không bị ai bắt gặp. Ngôn Khâu nuốt nước bọt, đầu óc quay cuồng, nhanh chóng nghĩ cách trấn an Kỷ Tinh Lam, tránh để hắn nhân lúc đêm tối mà xử tử mình ngay tại chỗ.
“Tôi đã nói rồi, tôi không thích người khác động vào đồ của mình.” Kỷ Tinh Lam nói.
Trong ánh mắt sáng rực của hắn lóe lên thứ cảm xúc cố chấp mãnh liệt, khiến Ngôn Khâu suýt tưởng mình nhìn nhầm rồi.
Gì đây? Sao công tử Kỷ lại trân quý cậu thế này?
“Tại sao chứ...” Ngôn Khâu không thích bị người khác quản, toàn thân thấy gò bó vô cùng, thế nên cãi lại. “Cậu chủ Kỷ quản rộng quá rồi đó, tôi chơi với ai cũng phải để cậu xen vào à? Tôi có bị cậu đánh dấu hay lên giường với cậu đâu, từ bao giờ lại thành Omega của cậu vậy chứ... Trong hợp đồng của chúng ta làm gì có điều khoản tôi không được chơi với người khác.”
Người ta kết hôn theo hợp đồng thì đều là vì chia tài sản hoặc tiện cho mỗi bên tự do. Còn Kỷ Tinh Lam thì hay rồi, hứa ly hôn sẽ cho cậu một nửa gia sản, giờ lại thần kinh không cho cậu thân thiết với ai khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play