Là bạn chí cốt của cựu đại ca trường Ngôn Khâu, Tạ Vũ biết rõ, trên đời này chỉ có một người dám hung dữ với cậu ta như vậy thôi!
Môi Tạ Vũ run run, khịt mũi, rồi bất ngờ nhào tới, run rẩy ôm chặt cổ Ngôn Khâu không buông, òa khóc một tiếng như tru lên, nước mắt giàn giụa như mưa, trông như thể sắp khóc đến ngất tại chỗ: “... Bố ơi!”
Tiếng gào này của cậu ta khí thế như long trời lở đất, cả lớp đều quay đầu nhìn sang.
“... Con trai ngoan lắm, không uổng công bố thương con.” Ngôn Khâu bị cậu ta siết chặt cổ, hệt như một cây con bị khỉ treo lên, bị cậu ta túm mà lắc qua lắc lại, đau đầu muốn chết. Nhưng Ngôn Khâu vẫn cắn răng chịu đựng, trong mắt còn lộ ra sự vui mừng.
Quả nhiên, Tạ Vũ nhận ra cậu ngay. Thằng nhóc này tuy đầu óc có thiếu mất vài dây thần kinh, nhưng ở một vài phương diện thì còn khôn hơn Kỷ Tinh Lam nhiều.
Phía bên kia, Tạ Vũ nước mắt tràn như vỡ đê, cái đầu quăn quăn cứ dụi tới dụi lui trong lòng Ngôn Khâu.
Ngôn Khâu bất lực nhìn Tạ Vũ trước mặt khóc lóc nước mũi nước mắt tèm lem. Rõ ràng lớn xác vậy rồi, thế mà lại chẳng giống dáng vẻ một Alpha trưởng thành nên có chút nào, nước mắt mũi cứ ào ạt, dính hết lên đồng phục của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT