Bắn cung đúng là một môn cần kỹ thuật, lại còn rất tốn sức.
Sau khi bị Dịch Kiêu ép luyện thêm một tiếng đồng hồ, Trình Cửu hoàn toàn kiệt sức. Không ngờ là, đến sáng hôm sau tỉnh dậy, tay cậu đau đến mức chẳng nhấc nổi lên nữa.
Mà Dịch Kiêu thì lại không biết điều chút nào, mới sáng sớm đã dỗ dành cậu dậy luyện tiếp.
Trình Cửu dứt khoát nằm lì trên giường không nhúc nhích: “Cậu không thể thương xót bạn trai cậu chút à, tay tớ đau quá.”
Dịch Kiêu bật cười, lại gần, hết sức ân cần bóp bóp cánh tay cho cậu, dịu giọng dỗ: “Tớ xoa cho một lúc là hết đau ngay.”
Lực tay anh vừa phải, Trình Cửu híp mắt hưởng thụ một lúc rồi hỏi: “Cậu muốn tớ đi cùng cậu đến vậy à?” Nghĩ đến thành tích hôm qua sau cả tiếng luyện tập vẫn chỉ loanh quanh mức hai vòng*, cậu bất đắc dĩ nói, “Tớ mà đi thì chắc cũng chỉ đủ trình bị loại ngay vòng sơ tuyển thôi, khác gì đâu?”
Dịch Kiêu bật cười: “Tất nhiên là khác chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play