Lúc Trình Cửu cuối cùng đáp xuống, đã là hơn mười hai giờ đêm, toàn thân mệt rã rời nhưng tinh thần lại rất phấn chấn. Trên xe, cậu suy nghĩ có nên nhắn tin cho Dịch Kiêu báo mình sắp về đến nơi không.
Nhưng trước đó, sau khi cậu nhắn “ngủ sớm đi” thì Dịch Kiêu chỉ đáp lại một chữ “được”, không biết là cậu ấy lại đang giận dỗi hay thật sự ngoan ngoãn đi ngủ rồi.
Nếu thật sự đi ngủ rồi, giờ nhắn tin có phải làm cậu ấy tỉnh giấc không?
Trình Cửu suy nghĩ mãi, lại không nói cho Dịch Kiêu biết chuyến bay bị hoãn đến mấy giờ, người bình thường cũng không kiên nhẫn ngồi thức chờ như vậy, giờ này chắc chắn đã ngủ rồi.
Còn về lời hứa với cậu ấy, chậm vài ngày chắc cũng không sao.
Tài xế và trợ lý đưa cậu đến cửa rồi đi, lúc Trình Cửu mở cửa, cả biệt thự yên ắng bất thường, ngay cả Vu Tử Kiệt thường hay dậy ăn đêm cũng không thấy đâu, chắc mọi người đều đã ngủ rồi.
Cậu kéo vali lên lầu, đi nhẹ nhàng từng bước, sợ làm ai đó tỉnh giấc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT