Minh lão không cảm thấy hắn bất công, ông chỉ cảm thấy đau lòng.
Vân Cẩm một đứa trẻ điềm đạm như vậy, đều có thể bị bức đến nước này, có thể thấy được vị chưởng giáo này đã không ra gì đến mức nào.
Ngày ấy ở Tàng Thư Các hắn đã nhìn ra, Triệu Vô Cực rõ ràng muốn đẩy tiểu đồ đệ kia của hắn lên, đối với Vân Cẩm mà mình xem trọng lại vô cùng bất mãn.
Đường đường là chưởng giáo một môn, mình bất quá là xem trọng một đệ tử, hắn thế mà lại đem sự bất mãn thể hiện ra mặt!
Vân Cẩm đứa trẻ này, trưởng thành, điềm đạm, ngoan ngoãn, hiểu chuyện!
Chỉ một đứa trẻ như vậy, lại bị hắn bức cho phải làm đấu tranh công khai.
Tiểu Cẩm đứa trẻ này, rốt cuộc đã phải chịu bao nhiêu uất ức đây!
Triệu Vô Cực nhìn vẻ mặt đau lòng của Minh lão, cảm thấy mình mới là người uỷ khuất.
Hắn lại nhìn về phía Linh Phi: “Linh tiền bối, Bạch Vũ tiền bối luôn không hỏi thế sự, người như vậy đem hắn liên lụy vào, không sợ dính nhân quả sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play