Hôm nay không tính Triệu Vô Cực, chỉ có bốn vị phong chủ đến, hiện tại bị Vân Cẩm chỉ thẳng vào mũi mà mắng như vậy, mấy người biểu tình đều khác nhau.
Lâm Nhai tươi cười đầy mặt, thậm chí còn có chút tự hào.
Chích Diễm Chân Nhân và Long Cánh giận tím mặt.
Phương Minh Nguyệt tựa lưng vào ghế, khóe môi lộ ra một nụ cười khó lường.
“Lớn mật!” Long Cánh tức giận quát: “Kẻ hèn tiểu bối, dám đối với tôn trưởng bất kính! Lâm Nhai, đây là đồ đệ tốt mà ngươi dạy ra đó sao!”
Lâm Nhai thu lại tươi cười, bình tĩnh nói: “Đồ đệ này của ta, đích xác không tồi. Sao vậy, ngươi ghen tị sao?”
“Ta ghen tị sao? Ta…” Long Cánh nổi trận lôi đình.
Vân Cẩm trực tiếp ngắt lời hắn: “Long phong chủ, án kiện còn đang thẩm tra xử lý, ngươi hiện giờ chỉ là một người theo dõi, không cần giọng khách át giọng chủ.”
Đôi mắt Long Cánh đều đỏ: “Tiểu bối, ngươi đang giáo huấn ta?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play