Thấy Tần Phong ra tay, Trương Hạo Dương không những không phản bác, mà còn gật đầu như lẽ đương nhiên:

“Đương nhiên là của cậu!”

Hôm nay nếu không có Tần Phong, đừng nói bắt được Khuê Xà, e rằng cả bọn họ cũng đã bỏ mạng tại đây.

Tần Phong thu lấy năng lượng hạch tâm, còn thi thể thì để lại không động đến.

Trương Hạo Dương thay Tần Phong nộp nhiệm vụ, điểm tích phân thợ săn tiền thưởng của hắn lại tăng thêm 100 vi tích phân.

Hơn nữa, vì Khuê Xà là thành viên tổ chức phản nhân loại có danh tiếng không nhỏ, nên phần thưởng treo đầu của hắn lên tới tám trăm vạn. Một phần tư số đó, tức hai trăm vạn, thuộc về Tần Phong.

"Tốt rồi, mấy chuyện sau giao cho anh. Tôi đi trước!" Tần Phong nói.

"Được! Lần này thật sự cảm ơn cậu. Sau này có việc gì cần, cứ việc mở miệng!" Trương Hạo Dương chân thành.

“Không thành vấn đề!”

Tần Phong không từ chối thiện ý này.

Lúc chiến đấu, Chu Hạo đã lái xe chạy ra xa trăm mét từ lâu. Dù sao nếu đánh nhau, ở gần chẳng khác gì cá trong chậu.

Đợi chiến đấu kết thúc, Chu Hạo mới lái xe quay lại.

Tần Phong bế Tiểu Bạch lên xe, Chu Hạo hưng phấn đến không kiềm chế nổi. Dù sao thực lực mà Tần Phong thể hiện lần này đã làm hắn mở rộng tầm mắt.

“Nhớ trở về liền phải gửi nội công cho tớ đó! Tớ hiện tại gấp lắm rồi!”

Thực lực Tần Phong làm Chu Hạo rất giật mình, đồng thời cũng khẳng định kỳ ngộ một tháng này của hắn.

Tần Phong cười đáp: “Ừ, về rồi sẽ gửi cho cậu.”

Ngồi vào ghế lái, Tiểu Bạch đã không kiên nhẫn đòi hắn lấy ra hạch tâm năng lượng.

“Được rồi, được rồi, cho ngươi!”

Tần Phong bất đắc dĩ. Hắn biết nếu bản thân hấp thu viên tinh hạch này thì tốc độ tiến giai sẽ tăng mạnh. Nhưng từ sau khi có Tiểu Bạch, gần như toàn bộ tinh hạch hắn thu được đều để dành cho nó.

Dù vậy, hắn không hề hối hận.

Tiểu Bạch bắt đầu hấp thu năng lượng từ hạch tâm, rất nhanh liền rơi vào trạng thái ngủ say. Dù sao đây cũng là tinh hạch của Thú Tướng cấp F, năng lượng bên trong rất lớn.

Về đến nhà, Tần Phong bắt đầu viết lại công pháp B cấp Phong Huyền Công.

Đây là công pháp kiếp trước hắn phải lao lực thiên tân vạn khổ, trả giá bằng gần như toàn bộ tài sản mới có được, và cũng nhờ nó mà hắn mới có thể tu luyện đến A đoạn.

Tuy không thể so sánh với Hấp Tinh Quyết, nhưng cũng từng giúp ích cho hắn rất nhiều.

Giờ đã có Hấp Tinh Quyết, hắn không cần tu luyện Phong Huyền Công nữa, nhưng nó lại rất thích hợp với Chu Hạo. Hắn còn bổ sung thêm cả phần Phong Huyền Cước Pháp vào.

Với kinh nghiệm tu luyện nhiều năm, Tần Phong cũng viết kèm cả kiến giải của mình vào. Tất cả cùng gửi qua cho Chu Hạo.

Chu Hạo sau khi nhận được thì mừng như điên.

Tần Phong cũng không có rỗi rãnh, thôn phệ dị năng cường hóa thân thể hắn. Đáng tiếc là lần này Hấp Tinh Quyết không hấp thu được nội lực của Khuê Xà, bởi vì đối phương đã uống biến dị dược tề trước đó.

“Đáng tiếc!”

Tần Phong có chút tiếc nuối, dù vậy, thân thể hắn đã bước vào G9 đoạn, cũng là không tệ.

"Bất quá, dường như còn có một cái địa phương, có thể cùng Cổ Võ Giả quyết đấu!" Tần Phong nheo mắt lại.

Nơi đó hắn chưa từng đến, nhưng hắn biết, bất kỳ khu tụ tập nào cũng có tồn tại như vậy.

Đó chính là, đấu trường hắc quyền dưới đất.

Đây là nơi phát tiết bạo lực, cổ xúy bạo lực. Cũng là đấu trường tàn khốc nhất!

Tần Phong tra cứu thông tin. Vì đấu trường hắc quyền là một nơi nửa công khai, nên rất nhanh hắn đã biết được vị trí.

….

Buổi tối.

Bóng đêm bao phủ khu tụ tập Thừa Bắc.

Nhưng có một số nơi, bóng tối không thể che lấp nổi ánh đèn xa hoa.

Ở khu dân nghèo loạn lạc nhất Thừa Bắc, nơi bẩn thỉu đến mức khó tả, trong một góc tối tăm nào đó, đã có một thi thể nằm bất động.

Tần Phong không mặc đồng phục tác chiến, mà khoác một bộ đồ thường, trông giống như một công tử nhà giàu. Dáng vẻ ung dung nhàn nhã ấy, lại ẩn chứa một khí thế khiến người ta nghiến răng nghiến lợi.

“Lão đại, có một con dê béo tới kìa!”

“Hử, xác định không? Bên cạnh có hộ vệ hay không?”

“Không có! Nhìn dáng vẻ là đến tìm vui, tay còn đeo thiết bị truyền tin, ít cũng phải mười vạn!”

“Mẹ nó, liền chọn hắn!”

Một đám côn đồ lập tức xông đến, vây chặt lấy Tần Phong.

"Tiểu tử, thức thời thì giao ra một trăm vạn! Không thì hôm nay để mày đầu rơi xuống đất đấy!" Tên cầm đầu hầm hầm đe dọa.

Tần Phong thong thả bước đi, quay đầu nhìn đám người. Trên ngực họ không có huy chương Năng Lực Giả, nhưng với ý thức lực cường đại hiện tại, hắn dễ dàng cảm ứng được, đám này chỉ tầm G2–G3, không chỉ như thế, nội lực cũng chỉ là loang lỗ được một hai sợi tơ mà thôi.

“Có còn hơn không, dù sao cũng chỉ là chút cặn bã.”

Tần Phong nhếch miệng cười nhạt. Ngay sau đó, Hấp Tinh Quyết bùng phát.

Một cỗ hấp lực cường đại lan ra. Đám người lập tức bị hút vào, loạng choạng ngã trái ngã phải, không thể tự khống chế thân thể.

Chỉ vài giây sau, lực hút biến mất, thay vào đó là một luồng lực đẩy dữ dội!

“Phanh! Phanh! Phanh!”

“A a a!”

Một đám người bị hất bay ra xa, kêu rên thảm thiết.

Nhưng cơn ác mộng chưa dừng lại. Rất nhanh, bọn họ phát hiện, toàn bộ nội lực mình khổ luyện bao năm… đã biến mất!

“Lão tử liều mạng với mày!”

Một tên côn đồ tức tối lao lên, cầm dao đâm tới. Nhưng chưa kịp tiếp cận, Tần Phong đã né được, sau đó chộp lấy cổ tay đối phương.

“Rắc!”

Tiếng xương gãy giòn tan vang lên.

“Loảng xoảng!”

Dao nhỏ rơi xuống đất, gã kia hét lên như heo bị chọc tiết.

"Giờ thì còn muốn giết ta không?" Tần Phong cười lạnh, đẩy nhẹ một cái khiến đối phương ngã nhào xuống đất.

“Không… không dám! Đại ca! Ta sai rồi!”

Tên côn đồ rốt cục tỉnh táo lại. Khi nãy bị tức giận che mắt, giờ mới biết gặp phải kẻ không thể trêu vào.

“Ngươi thường lăn lộn ở khu này đúng không? Dẫn ta tới đấu trường hắc quyền dưới đất!”

Dù từng sống ở khu tụ tập Thừa Bắc suốt 16 năm, nhưng có những nơi Tần Phong trước đây chưa từng đặt chân đến, ví như khu ổ chuột này.

Đến đây mới biết đường đi rối rắm cỡ nào. Giờ vừa hay có người dẫn đường.

“Được! Đại ca đi theo ta!”

Tên kia vội vàng dẫn đường, những kẻ còn lại lập tức giải tán, không dám lại gần Tần Phong nửa bước.

Rất nhanh, Tần Phong đã được dẫn tới một cánh cổng lộng lẫy, đèn đuốc sáng trưng, trước cửa đậu đầy siêu xe.

Phía trên cửa hiện lên bốn chữ vàng chói lọi, Hùng Ưng Hội Sở.

Hùng Ưng Hội Sở không chỉ kinh doanh đấu quyền ngầm, mà còn bao gồm sòng bạc, phòng tắm, giải trí, là một nơi tiêu tiền khét tiếng tại Thừa Bắc.

Trước cửa là hai gã hộ vệ. Một người có huy hiệu G9 Cổ Võ Giả. Người còn lại mang thương giới, rõ ràng là Thương Giới Sư.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play