Ở bên trong căn cứ xây dựng khu biệt thự, xa hoa không cần phải nói. Nhưng nghĩ cũng biết, người ở đây toàn là những kẻ có thân phận, E đoạn cường giả, khu trưởng, tướng quân, thậm chí là hiệu trưởng các học viện cao đẳng.
Thân phận tượng trưng cho địa vị, khiến kẻ khác phải ngưỡng vọng. Mà khu này, không phải ai cũng có tư cách dọn vào.
Tiết Hưng Phúc nghĩ, Tần Phong có thể giết chết Hà Lực thì cũng đủ thực lực ở nơi này. Về phần sau đó có ai nhìn không thuận mắt rồi đến gây sự, hắn cũng sẽ không quản.
“Phòng này của ta ở tầng 9. Cả tòa nhà chỉ có thang máy đến tầng 1, 3, 5, 7 và 9. Mỗi hộ chiếm hai tầng, diện tích khoảng 350 mét vuông.”
Tiết Hưng Phúc giải thích cho Tần Phong.
“Trên sân thượng còn có một cái tiểu lâu các, từ đó có thể nhìn bao quát toàn bộ khu căn cứ!”
Hắn là người có thủ đoạn không tệ, nhưng làm người khiêm tốn, tuy ở trong căn cứ có nhà ở khu cao cấp như thế, lại chưa từng khoe khoang. Trái lại, sẵn sàng dùng một vài thủ đoạn nhỏ mà người khác chướng mắt, ví như đổi lấy dược tề cường hóa G cấp cho Tần Phong.
Hai người đi thang máy lên, lúc này xung quanh cũng không có người, điều này ở nơi đông đúc như khu tụ tập lại càng khiến người khó tin, dù sao diện tích khu căn cứ không lớn, hận không thể ép không gian đến không còn một chỗ trống.
“Răng rắc!”
Tiết Hưng Phúc mở cửa, đèn tự động bật sáng, bên trong hiện ra một phong cách xa hoa khiến người ta dễ dàng đắm chìm trong cảm giác hưởng thụ.
Phòng ở trong khu tụ tập, mỗi mét vuông đều trị giá bốn, năm vạn. Người thường làm lụng cả năm cũng chưa chắc mua nổi một viên gạch nơi đây.
“Tầng một là phòng khách, nhà ăn, bếp, phòng ngủ cho khách, phòng huấn luyện và phòng vệ sinh.”
“Tầng hai có phòng chính, phòng phụ, phòng thay đồ, và một mật thất ẩn. Tất cả căn nhà nơi đây đều có, tùy vào việc cậu lắp đặt hệ thống bảo an gì.”
“Tầng ba là tiểu lâu các, còn có một cái bồn tắm lớn ngoài trời xa hoa… Cậu hiểu chứ?” Tiết Hưng Phúc nháy mắt cười, tựa hồ đối với chiếc bồn tắm lộ thiên của mình mười phần đắc ý.
Tại khu tụ tập, phần lớn dân cư là người nghèo. Nhưng chỉ cần có tiền, bạn có thể tận hưởng sự xa xỉ vượt xa tưởng tượng.
“Cũng được." Tần Phong thản nhiên gật đầu.
Kiếp trước hắn đã từng đạt đến A đoạn, loại xa xỉ này không đáng để hắn kinh ngạc.
Tiết Hưng Phúc biết thiếu niên này tính cách trầm ổn, nên cũng không miễn cưỡng hắn thể hiện ra sự thỏa mãn.
Đối với người thường chiến đấu dã ngoại mà nói, nơi trú ngụ trong khu tụ tập thật ra phần lớn là dành cho người thân. Nếu bản thân không có người nhà, thì cũng không mấy để tâm.
Mà Tần Phong, rõ ràng không có gia đình, đương nhiên không cảm thấy có gì đặc biệt.
“Cứ vậy đi. Căn hộ này về sau là của cậu!”
Tiết Hưng Phúc thao tác trên máy truyền tin, thủ tục chuyển nhượng nhanh chóng hoàn tất. Căn hộ số 339, khu Thanh Hồ Uyển, chính thức thuộc về Tần Phong.
“Vậy ta không quấy rầy nữa. Chiến đấu một buổi tối, cậu nghỉ ngơi cho tốt đi!”
Tiết Hưng Phúc vỗ vai Tần Phong một cái rồi rời đi, trong lòng có chút tiếc nuối vì không còn căn hộ. Nhưng nghĩ đến chiến lợi phẩm bộ nội giáp Tử Quang và trang bị nhẫn không gian hắn vẫn thấy rất hài lòng.
Tần Phong nhìn Tiết Hưng Phúc rời đi, rồi đi một vòng từ tầng một đến tầng ba, xác nhận không có thiết bị giám sát nào mới mở ba lô ra.
Tiểu Bạch lập tức nhảy ra, không cam lòng lầm bầm:
“Anh!" Tên nhân loại kia thật là đáng ghét, ma ma tức tức!
“Xem kỹ đi, nơi này là chỗ ở mới của chúng ta. Tuy rằng, chưa chắc ở bao lâu.”
Tần Phong mỉm cười, vuốt đầu Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch vui vẻ nhảy nhót khắp nơi, giống như Tần Phòng trước đó, đem phòng ở xem một vòng, giống như một nữ vương đang kiểm tra lãnh địa của mình.
"Được rồi, Tiểu Bạch, đi tắm rửa trước thôi!”
Trải qua một ngày chiến đấu, Tần Phong trông như vừa đào đất về. Nếu như không biết thân phận Năng Lực Giả của hắn, rất nhiều người sẽ nghĩ hắn là công nhân chuyển gạch ở công trường đi. Tiểu Bạch cũng bị Tần Phòng làm cho người đầy bụi bẩn.
Tiểu Bạch nhảy nhót đến bên cạnh, thấy Tần Phong đang ngâm mình trong nước nóng thì cũng vui vẻ leo lên bồn rửa tay, ngồi xổm chờ. Tần Phong liền xả nước nóng cho nó, Tiểu Bạch híp mắt lại đầy khoan khoái.
Trong lúc tắm rửa, Tần Phong cũng tranh thủ sắp xếp, rà soát lại những thu hoạch của cả đêm vừa rồi.
Hỏa diễm địa ngục đã thiêu chết Hà Lực, nhưng hắn vẫn kịp cắn nuốt năng lượng trong cơ thể đối phương vào thời khắc tử vong. Dù chỉ là phần năng lượng yếu ớt, nhưng Tần Phong phát hiện ý thức lực của hắn lại tăng lên rõ rệt.
“Thương Giới Giả thân thể rất yếu, xa xa không bằng Cổ Võ Giả, Hà Lực cũng vậy, thế nhưng ý thức lực lại rất cường đại.”
Tần Phong càng cảm thấy năng lực thôn phệ của mình đúng là nghịch thiên. Đương nhiên, ngoài việc tăng cường ý thức lực, thân thể hắn cũng mạnh lên không ít.
Trước khi phá hủy phòng thí nghiệm, hắn đã quay lại phòng thí nghiệm lưu giữ dị thú ở trạng thái hấp hối kia, giết chết toàn bộ.
Đối với chúng, cái chết là một loại giải thoát. Tần Phong không phải làm vì lòng thương hại, trên thế giới này, con người bị dị thú tàn sát còn nhiều hơn gấp trăm lần. Tần Phong cũng không có não tàn như vậy.
Hắn làm vậy chỉ để phòng ngừa nguy cơ, nếu những dị thú đó sống sót, một ngày nào đó chúng khôi phục sẽ gây nguy hại cho khu tụ tập Thừa Bắc. Nơi này không thiếu dị thú cường đại.
‘Chỉ là đám vật thí nghiệm đó phần lớn đều đã hư hao, năng lượng thu được sau khi hấp thu cũng không nhiều, nhưng vẫn giúp ta đột phá.’
Thực lực của hắn đã tiến vào G8 đoạn! Chỉ cần cường hóa thêm hai lần nữa, hắn đã có thể chạm tới F đoạn, khoảng cách không còn xa!
Tắt nước, đứng trước gương, Tần Phong nhìn thân thể mình, cơ bắp săn chắc, từng khối hiện rõ dưới da. Nhờ hấp thu bộ xương cánh tay trước đó, hắn cũng cao thêm một chút, đạt đến khoảng 1m78. Thân thể giờ không còn gầy yếu mà đầy sức bật. Hiện tại, toàn thân hắn tràn ngập lực lượng bùng nổ.
“Vật phẩm thu được cũng không nhiều...”
Thôi kệ, nghỉ một giấc rồi tính tiếp.
Từ tối qua đến giờ, hắn đã hơn 30 canh giờ* chưa chợp mắt. Với thể chất Cổ Võ Giả và Dị Năng Giả, dù không ngủ 7 ngày 7 đêm hắn vẫn trụ được. (*1 canh giờ = 2h)
Thế nhưng sau một trận đại chiến, Tần Phong vẫn đang trong thời kỳ thức tỉnh, không muốn tổn thương gân cốt, dứt khoát chọn nghỉ ngơi trước.
Tiểu Bạch sau khi được tắm rửa sạch sẽ, cũng cuộn tròn bên cạnh Tần Phong. Một người một thú, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.
…
Lúc tỉnh dậy, mặt trời đã ngả về tây. Tần Phong giơ tay xem thông báo trên thiết bị truyền tin.
Hắn bị đánh thức bởi tin nhắn của Tiết Hưng Phúc.
“Lão đệ, thông tin trước kia cậu cung cấp rất hữu ích. Ta tiện thể tiếp nhận vụ án hôm qua, cậu giết chết có hải kẻ là tội phạm bị truy nã. Theo hệ thống mạng lưới thợ săn tiền thưởng, có thể nhận được 40 vạn. Tiền đã được chuyển thẳng vào tài khoản của cậu rồi!”
Vì biết vụ việc liên quan đến phó khu trưởng, Tiết Hưng Phúc đã cứng rắn tiếp nhận án kiện, đồng thời đuổi hết những kẻ có ý đồ bất lợi với Tần Phong.
Không chỉ thế, tiền thưởng lần này được phát đầy đủ, không hề bị cắt xén một xu.
“Thợ săn tiền thưởng mạng lưới à… Đây đúng là thứ tốt!”
Tần Phong lẩm bẩm, trong đầu lập tức tính toán hành động tiếp theo.