Trần Minh khóc không kìm được, bộ dạng như thế khiến đội tuần tra cũng dần gạt bỏ hoài nghi. Dù sao hắn cũng chỉ là một thiếu niên, dáng vẻ yếu đuối ấy khiến họ không nghĩ nhiều.
So với Trần Minh, thì việc Tần Phong một mình giết chết mười một tên tội phạm mới thật sự không bình thường! Trần Minh đã lừa được đội tuần tra, nhưng trong lòng hắn vẫn lo lắng không yên, luôn có cảm giác như thể tai họa vẫn đang chực chờ ập đến.
Chỉ là, Trần Minh lo lắng là ở sau này, mà không hề biết… hiểm họa đã ngay trước mắt!
Trong một con hẻm nhỏ, Trần Minh vẫn đang vắt óc nghĩ kế ứng phó cho những rắc rối phía sau, trong đầu lướt qua vô số khả năng, cố gắng tính toán từng bước đi sao cho kín kẽ.
Nhưng đúng lúc đó, mọi thứ trước mắt hắn đột nhiên tối sầm.
Không phải chỉ là tầm nhìn tối xuống, mà là một loại hắc ám tuyệt đối, không một tia sáng, thậm chí cả năm giác quan cũng đồng loạt biến mất.
Thế nhưng, chỉ trong khoảnh khắc, cơn đau bén nhọn truyền đến, cả người không bảo trì được thăng bằng, ngã nhào xuống đất.
“Aaaa!!” Trần Minh gào thét thảm thiết.
Khi nhận thức dần trở lại, trước mắt hắn là một cảnh tượng khiến người ta muốn phát điên.
“A… không… chân của ta!! Là ai?! Là ai làm chuyện này?!”
Ống quần hắn rỗng tuếch, thậm chí, chân của hắn bị chém xuống, cũng đã biến mất!
…
Tại góc hẻm nhỏ, Tần Phong thu hồi ý thức lực, nhẹ nhàng thu lại vũ khí phù văn vào vỏ đao.
Về phần cái chân của Trần Minh, sớm đã bị dị năng hỏa diễm của Tần Phong thiêu rụi, hóa thành tro tàn.
“Trần Minh, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!”
Nghe tiếng gào khóc của Trần Minh vọng lại, nộ khí trong lòng Tần Phong mới dần lắng xuống.
Kiếp trước, hắn bị tổ chức kia bắt đi, Trần Minh ban đầu còn giả vờ không biết gì, sau lại phản bội hắn, khiến Tần Phong ghi hận trong lòng đến tận hôm nay.
Tần Phong không ngờ rằng, sau khi sống lại, Trần Minh lại điên cuồng đến mức ấy, dám đưa cả lớp vào chỗ chết, hơn nữa còn chẳng có ý định giữ lại ai!
Còn cái tổ chức tên “Nhện Đen”, Tần Phong tự nhiên biết rõ, chuyện này cùng cái tổ chức đó một phân quan hệ cũng không có.
Kiếp trước, khi Tần Phong đã trở thành cường giả cấp A, kiểm tra một cái phòng thí nghiệm ở căn cứ Thừa Bắc vẫn là rất dễ. Nhưng là lại không có bất kỳ manh mối nào. Tổ chức kia vô cùng thần bí, cũng cực kỳ cường đại.
Tần Phong dự định trước giữ lại mạng Trần Minh. Để hắn từ từ giãy dụa, nếm trải tuyệt vọng!
“Bi kịch Dương Thiến phải gánh chịu, thì chính ngươi cũng phải nếm qua cảm giác đó! Nếu sau này còn ai khác xảy ra chuyện gì... hừ!”
Tần Phong hừ lạnh, cất bước rời đi.
Vừa rồi hắn ra tay, không chỉ đơn thuần là rút đao, mà còn vận dụng phù văn hệ Hắc Ám.
Chiêu thức này không giống với Hắc Ám Âm Ảnh, mà là năng lực tập trung chế ngự địch nhân. Dựa vào phù văn hắc ám điều động dị năng, phóng thích một vùng tối tuyệt đối khiến đối phương mất đi toàn bộ cảm quan.
Trong thời gian sinh tồn dã ngoại vừa qua, Tần Phong đã tra cứu rất nhiều dữ liệu về Dị Năng Giả hệ Hắc Ám qua mạng chiến võng. Loại năng lực này hiếm thấy vô cùng, nhưng hắn nghĩ đến một cách khác, tìm đến sinh vật dị thú hệ Hắc Ám.
Trên thế giới này, nếu không phải ánh sáng, thì chính là hắc ám. Hắc ám sinh vật sẽ mamg đến tai nạn, mà dị thú như vậy cũng có không ít.
Trong số đó, có một con dị thú gọi là Hắc Thiên Cự Thú, mỗi lần xuất hiện, nó mang theo bóng tối bao phủ tuyệt đối, khiến người ta mất đi cả ngũ cảm*.
(*Ngủ cảm: năm giác quan, gồm thị giác, thính giác, xúc giác, khứu giác bà vị giác)
Tần Phong hiện tại đương nhiên chưa thể sở hữu dị năng mạnh đến vậy, nhưng nếu thu nhỏ hiệu ứng của nó lại, thì vẫn có thể thi triển được.
Dựa vào nền tảng một ức phù văn, dù hắn không điều động được toàn bộ, chỉ cần vận dụng được một phần vạn là đã đủ tạo ra vùng hắc ám này.
“Dị năng này thật sự quá biến thái. Nếu không có dị năng đặc thù để xóa bỏ, hoàn toàn có thể giam địch nhân vào bóng tối, mặc sức giết chết!” Tần Phong thầm nghĩ, trong lòng dâng lên khát vọng vô tận.
Phòng thí nghiệm ẩn nấp tại ngoại ô Thừa Bắc kia, chính là lưỡi đao treo trên đầu hắn từ khi sống lại.
Hắn từng nói, nhất định sẽ báo thù!
“Trước tiên hấp thu nội lực đã.”
Tần Phong lái huyền phù chiến xa quay lại khách sạn trước đó.
Sau đó, hắn ngồi xếp bằng, một lần nữa dùng ý thức lực điều động dị năng.
“Thôn phệ!”
Lần này, hắn giết mười hai người. Trong đó có năm Thương Giới Giả, thực lực không yếu, nhưng trong cận chiến, làm sao địch nổi Tần Phong được trang bị vũ khí phù văn!
Còn lại bảy tên là Cổ Võ Giả. Trong đó mạnh nhất thậm chí đã đạt tới G8 đoạn, chiến lực đáng gờm.
Nhưng cuối cùng, tất cả đều bị Tần Phong hấp thu.
Tổng cộng 47 sợi nội lực tơ mảnh ùa vào đan điền hắn, hỗn loạn mà mãnh liệt, mang theo sức phá hoại kinh người.
Dị năng thôn phệ vừa vận hành, kinh mạch của hắn trong nháy mắt mở rộng, cả người đau nhức.
Tần Phong cắn răng chịu đựng.
Dần dần, đau đớn ấy biến thành cảm giác căng tức chua ngứa, như thể muốn được gãi khắp người. Rồi ngay sau đó, từng dòng khí ấm áp luân chuyển khắp cơ thể.
Kinh mạch hắn lần nữa mở rộng, tốc độ tu luyện cổ võ, khả năng thi triển nội lực, tất cả đều tăng vọt.
Cơ thể hắn, lại một lần nữa tiến hóa!
G7 đoạn!
Dù chỉ là một tiểu cảnh giới, nhưng đối với người mới thức tỉnh chưa đầy một tháng mà nói, đây là tốc độ không ai có thể bì kịp.
Sau cùng, 47 sợi nội lực bị dị năng thôn phệ tinh luyện, hình thành 13 sợi to và chắc chắn, kết hợp cùng 5 sợi cũ, nâng tổng số lên 18 sợi.
“Có lẽ do ta có thôn phệ dị năng, đan điền và kinh mạch đều đã cải tạo, nên vẫn còn dung nạp được thêm. Không cần phải lập tức tiến hóa thành F cấp Cổ Võ Giả.”
Cổ Võ Giả tiến hóa phụ thuộc vào nội lực và thể chất.
Tần Phong thì khác, nội lực hấp thu từ người khác, thể chất thì nhờ dị thú rèn luyện và cải tạo. So với người khác, hắn có quá nhiều lợi thế.
Lúc này, nội lực của hắn đã gấp đôi một G9 đoạn Cổ Võ Giả.
Mà nếu tính theo dị năng, hắn đã có đủ tự tin khiêu chiến với F đoạn Năng Lực Giả!
Sát khí trong lòng bùng cháy!
“Ta không tin cái phòng thí nghiệm kia nằm ngay vùng ngoại ô Thừa Bắc, lại có E đoạn Dị Năng Giả canh giữ, huống chi... ”
Ánh mắt Tần Phong nhìn về phía Tiểu Bạch.
Từ khi xảy ra vết nứt Địa Ngục Chi Thạch đó, năng lực Tiểu Bạch sau khi tiến hóa hiển lộ ra khiến cả Tần Phong cũng phải kính phục không thôi. Cũng chính vì vậy, lần này hắn mới thật sự nảy sinh sát tâm!
Có Tiểu Bạch bên cạnh, họ chẳng cần phải e ngại ai. Muốn đi thì đi.
Tần Phong chưa từng thấy Dị Năng Giả nào có thể đuổi kịp một con dị thú sở hữu năng lực không gian cả!
“Đi!”
Sát tâm đã định, Tần Phong không chút do dự.
Trời đã tối, cổng khu tụ tập Thừa Bắc cũng đóng lại, nhưng điều đó chẳng là gì với hắn.
Một thân hắc y, dị năng Hắc Ám vận dụng kết hợp cùng Tiểu Bạch, hắn nhanh chóng rời khỏi nơi tụ tập.
Đợi đến khoảng cách từ tháp canh không thể nhìn thấy bản thân, Tần Phong liền từ không gian của Tiểu Bạch lấy ra huyền phù chiến xa, một đường lao vút đi.
“Tiểu Bạch, đã đến lúc báo thù rồi!”
Trên gương mặt Tần Phong là một vẻ lạnh lùng sát phạt.
Tiểu Bạch dường như cũng hiểu rõ ý định chủ nhân, đôi mắt đen láy cũng lộ ra ánh đỏ như máu.