“Thôi đi, chỉ một cái săm lốp xe của ta thôi cũng mấy chục vạn, sợ ngươi ăn không nổi! Tránh ra đi!”

Lần này, Vương Khải lời kiêu ngạo đều nói không ra. Sau khi hắn xuống xe, Tần Phong cũng không lập tức ngồi vào. Trái lại, mấy người thường theo sau G3 Năng Lực Giả lập tức tiến lên, động tác lưu loát tháo bỏ toàn bộ nội thất bên trong xe, thay bằng loại cao cấp nhất, sau đó lau chùi sạch sẽ từng ngóc ngách, khiến chiếc xe không dính lấy một hạt bụi, rồi mới kính cẩn mời Tần Phong bước lên.

Tần Phong khởi động xe thể thao. Một tiếng “ông minh” vang lên, xe nhẹ nhàng khởi động.

Hắn bật chế độ huyền phù, lốp xe liền rút vào thân, ngược lại biến thành hệ thống phun lửa ra phía sau, tỏa ra quang mang màu xanh nhạt.

Phong hệ phù văn!

Khởi động chế độ huyền phù sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Trong khu tụ tập Thừa Bắc, đa phần xe đều không có chức năng này, nên hành động vừa rồi lập tức gây ra tiếng xôn xao.

Chiếc xe từ từ nâng cao đến độ cao ba mét, sau đó “vút” một tiếng, lao thẳng ra khỏi đám đông, lướt qua đỉnh đầu mọi người, chỉ để lại ánh đèn mờ nhạt như mộng ảo.

“Quá khốc!”

“Trời ạ, là huyền phù chiến xa thật sao?”

"Quả thật đẹp mê!”

Một loạt tiếng cảm thán vang lên xung quanh. Duy chỉ có sắc mặt Vương Khải là đen kịt như đáy nồi, bởi vì chiếc xe kia, là gào thét ngay trên đỉnh đầu hắn mà qua!

Tần Phong rõ ràng là cố ý!

Mà đúng là hắn cố ý thật. Loại người như Vương Khải, không cần phải giữ thể diện cho hắn. Tội không đáng chết, bất quá là lấy phương pháp đồng dạng làm hắn nhục nhã mà thôi.

Chỉ là Tần Phong cũng không đem đối phương coi ra gì.

 

---

Ba lô chiến đấu mở ra, Tiểu Bạch từ bên trong nhảy ra, đôi mắt hiếu kỳ nhìn quanh, sau đó nhảy phốc lên ghế phụ ngồi ngay ngắn.

“Thấy thế nào? Sau này ngươi không cần chui rúc trong túi nữa rồi!”

Trong những chuyến đi dã ngoại trước, Tiểu Bạch đều phải ở trong ba lô, mà xe khách tốc độ nhanh, người người chen chúc, lắc lư không ngừng, đến chính Tần Phong còn thấy khó chịu, huống hồ Tiểu Bạch bị nhốt bên trong.

Nhưng hôm nay có xe riêng, lại được trang bị kính chống nhìn trộm, Tiểu Bạch không cần phải ẩn thân nữa, có thể thoải mái quan sát cảnh vật bên ngoài.

Từ trước đến giờ nó chỉ nhìn thế giới qua cửa sổ khách sạn, nên bây giờ ngồi trong xe, mắt ngó nghiêng đầy tò mò. Nhưng chẳng mấy chốc, nó cũng thấy chán, cuộn tròn một cục, nằm yên trên ghế phụ như một cục bông.

Tần Phong nhìn dáng vẻ đó, không nhịn được xoa xoa bộ lông mềm mịn.

“Ừ, chỉ là giờ vẫn còn một khoản nợ, phải ra dã ngoại kiếm một khoản tiền thôi.”

Chiếc xe này giá tám trăm vạn, dẫn đến trong tài khoản của Tần Phong giờ chỉ còn đúng năm mươi vạn.

Mười ngày sau phải đến Vạn Tông lấy hàng, số tiền đó không đủ!

Nhưng Tần Phong cũng không vội rời đi, mà điều khiển xe chạy vào một khu tiểu khu cũ kỹ.

Khu này vẫn là kiểu những nhà lầu cũ kỹ mọc cao lên giữa mặt đất, không rộng rãi gì, thế nhưng một chỗ ở như vậy cũng là chỗ mà lũ trẻ cô nhi viện phi thường ao ước muốn có.

“Chu Hạo, xuống lầu một chút, có đồ cho cậu!” Tần Phong gọi vào máy truyền tin.

“A? Đồ tốt gì thế? Còn phải đích thân cậu đưa tới? Đợi tớ chút!” – Chu Hạo đáp lại.

Chu Hạo không hỏi nhiều. Là bạn bè thân thiết, Tần Phong trước đây thường xuyên được Chu Hạo mời về nhà ăn cơm, mà để đáp lễ, những lúc làm thêm hơi kiếm được chút tiền, Tần Phong cũng luôn mua chút đồ ăn uống đem tới. Phải có qua có lại, mối quan hệ mới duy trì được bền lâu, tình bạn cũng là như vậy.

Rất nhanh, Chu Hạo chạy từ trong tiểu khu ra. Tần Phong nhận ra vóc dáng cậu ta cao hơn trước, cơ thể cũng vạm vỡ rõ rệt. Mặc áo ba lỗ, quần cộc, dép lê, trông có vẻ lôi thôi, nhưng mồ hôi rịn trên bắp thịt lại cho thấy cậu ta không hề lười biếng.

Chỉ là Chu Hạo nhìn quanh bốn phía vẫn chưa thấy Tần Phong.

Tần Phong mở cửa xe bước xuống.

“Chu Hạo!”

Chu Hạo quay đầu lại, liền thấy Tần Phong bước ra từ một chiếc xe cực kỳ sang trọng. Cằm cậu ta suýt rơi xuống đất.

“Cậu là đi cướp ngân hàng vẫn là ôm đùi phú bà thế? Xe ở đâu ra vậy? Đây là... huyền phù chiến xa thật hả?! Trời ạ!” Chu Hạo suýt nữa nhào tới ôm xe.

“Cậu nói loạn cái gì a!” Tần Phong cười, trực tiếp kín đáo đem đồ trong tay đưa cho Chu Hạo. “Mau mang về, là thứ tốt, về ăn ngay đi.”

“Tớ phải nhìn xem rốt cuộc là cái gì!” Chu Hạo vội mở túi ra. Bên trong có hai món: một là một đống thịt lớn không rõ chủng loại, nhưng nhìn qua đã thấy năng lượng tràn ngập; món còn lại là một bình thủy tinh, bên trong là một quả nhỏ tươi rói, ướt át.

Chu Hạo sững người rồi trợn mắt:

“Đây là... Tiềm—”

“Suỵt!” Tần Phong ngắt lời, nửa thật nửa giả giải thích: “Lúc ra ngoài, tớ vừa vặn gặp được một bụi, trên cây có không ít trái, đem đổi được ít tiền. Quả này cho cậu.”

Tiềm Lực Quả mỗi người chỉ ăn được một quả, nên phần dư ra Tần Phong mang đi đổi tiền là chuyện hợp lý. Chu Hạo hoàn toàn tin tưởng. Cậu cho là Tần Phong đổi tiền xong rồi mua luôn xe, nhất thời đập mạnh vào vai hắn:

“Cậu ra ngoài mà không gọi tớ! Vận khí nghịch thiên rồi! Nhìn bộ dạng cậu bây giờ, ai không biết còn tưởng cậu là Năng Lực Giả đấy!” Chu Hạo nháy mắt ra hiệu.

Tần Phong mỉm cười. Hắn hiện giờ đúng là Năng Lực Giả mà.

“Cậu về ăn đi, đừng để bị cướp. Ăn xong Tiềm Lực Quả rồi còn có thịt, thịt này mỗi ngày một chút.”

Đây là thịt Thú Tướng, dinh dưỡng vượt trội. Cho dù Chu Hạo không thức tỉnh dị năng thì thể chất cổ võ cũng là tuyệt đối nắm chắc.

“Tốt, tớ về bế quan đây!”

Chu Hạo hưng phấn ôm túi, vẫy tay chào Tần Phong rồi lấm lét nhìn quanh, vốn là sợ bị cướp, cuối cùng nhìn như có tật giật mình vậy.

Tần Phong vừa nhìn liền thấy buồn cười. Chỉ cần Tần Hạo còn sống, mọi việc liền tốt đẹp. 

Đợi Chu Hạo rời đi, hắn mới quay lại xe, quay đầu nhập vào dòng xe chính.

“Ta nhớ rất rõ, chính là lần này. Chỗ kia rất có khả năng sắp xảy ra dị biến!” Mà một lần đó, dị điến cũng đem căn cứ Thừa Bắc rơi vào trong nguy cơ.

Quan trọng nhất là, dị biến này lại mang đến cho hắn chỗ tốt rất lớn, có thể giải quyết tình trạng khẩn cấp của hắn hiện tại!

Xe dần lẫn vào dòng xe cộ. Tần Phong cũng không có rêu rao bật chế độ huyền phù, tránh thu hút chú ý. Nhưng chiếc xe hệ u ảnh này vốn đã đủ bắt mắt, khiến không ít người ngoái lại nhìn.

Khi ra khỏi khu căn cứ, vượt qua đại lộ, hắn đuổi kịp một đoàn xe khách chở đầy người trang bị đầy đủ. Người trong xe đều tròn mắt nhìn chiếc xe thể thao của Tần Phong, thậm chí có người còn huýt sáo trêu chọc.

Tần Phong không để tâm. Ra đến dã ngoại, hắn dần điều chỉnh lộ tuyến, kích hoạt hệ thống huyền phù, rẽ khỏi đường nhân công xây dựng, tiến vào vùng hoang dã.

Sắc trời dần tối, xung quanh biến thành hoang sơn dã lĩnh, hiểm nguy và sát khí bao trùm.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play