Ngải Mễ không đi thẳng tới bến tàu, mà rẽ qua tiệm của Nam Thiến trước. Cô mua một đống bao tôm mồi câu, gần như tiêu sạch sạch tiền mang theo bên mình. Lúc đưa mồi câu cho cô, Nam Thiến thoáng lộ ra chút lo lắng.
“Tớ biết mỗi mùa chỉ có ba lần ra khơi, cơ hội rất quý giá… Nhưng cậu thật sự cần mua nhiều tôm mồi câu như vậy à? Liệu có dùng hết được không?”
Ngải Mễ không thể nói thật với cô ấy rằng, chỗ tôm mồi này thật ra là nguyên liệu để cô hợp thành mồi câu cao cấp. Với tỉ lệ ba đổi một, nhìn qua thì tưởng mua quá nhiều nhưng thực ra hợp ra chẳng được mấy viên.
Cô thậm chí còn cảm thấy mình mua chưa đủ nữa kìa. Nếu không phải túi tiền gần cạn, chắc cô đã ôm thêm vài bao nữa rồi.
Cuối cùng, Ngải Mễ chỉ cười nói:
“Tin tớ đi, Nam Thiến, dùng hết được mà… Mà cho dù không dùng hết, tớ cũng có thể để dành cho lần sau. Cá ở hồ với mấy khu nước cạn tớ còn chưa câu được bao nhiêu đâu.”
“Thôi được rồi.” Thấy cô kiên quyết như vậy, Nam Thiến cũng không khuyên thêm nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT