Lai Ân hào hứng đáp ngay:
“Được chứ! Tôi cũng đang định đi mua vài thứ đây. Từ lúc Ngải Thụy Khắc đi vắng mấy ngày nay, tôi cũng chẳng buồn ra ngoài mua gì cả.”
Ngải Mễ cười:
“Tôi cũng cả mấy hôm rồi không ghé tiệm tạp hóa.”
Dạo này cô cứ bận bịu suốt. Dù chẳng thể nói rõ ràng là mình đang bận việc gì, nhưng quả thật vẫn chưa sắp xếp được thời gian để đi mua sắm. Bây giờ có dịp để đi mua đồ, tất nhiên cô sẽ không bỏ qua rồi.
Bàn bạc xong xuôi, hai người rời khỏi nhà. Ngải Mễ dắt xe đạp đi, sóng bước cùng Lai Ân, hướng về tiệm tạp hóa của Tra Lí.
Lúc này, trên xe đạp của cô có hai món đồ: một cái giỏ câu cá và chiếc ba lô. Giỏ câu thì trống trơn, còn trong ba lô thì nhét đủ thứ: mười mấy quả sồi, một túi hạt giống cải thìa, cần câu đã gấp lại và một lọ mật phong còn sót lại chút ít, dùng để bổ sung thể lực. Nhìn qua thì ba lô cũng căng đầy lắm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT