Ngải Mễ dắt theo chiếc thùng câu đi dọc theo bờ biển.
Tiếp đến, cô lấy mồi câu từ trong túi ra, mở túi mồi, gắn mồi vào cần câu, rồi tìm một vùng mặt nước có nhiều bong bóng nổi lên để quăng cần. Tất cả những thao tác này đều thuần thục như ăn cơm uống nước, đã lặp đi lặp lại vô số lần đến mức chẳng cần suy nghĩ. Cũng từng ấy lần, mỗi thao tác đều đồng nghĩa với thu hoạch và cả tiền bạc. Từ khoảnh khắc đưa tay vào túi lấy mồi, Ngải Mễ đã cảm thấy một niềm vui bé nhỏ đang dần lan tỏa trong lòng.
Chỉ tiếc là số lượng mồi trong túi thứ hai giờ đã không còn phong phú như lúc đầu. Cô cẩn thận đếm lại, cộng hai túi thì cũng chỉ còn khoảng mười con giun. Mà con nào trông cũng không còn linh hoạt, như thể sắp chết đến nơi rồi.
E rằng sau hôm nay, nếu còn muốn câu tiếp thì lại phải đi mua thêm mồi ở chỗ Nam Thiến. Toàn là những việc nhỏ nhặt, nhưng không thể không để tâm đến.
Mà kiểu việc nhỏ như thế thì còn rất nhiều. Ví như mỗi lần thu hoạch xong, cỏ dại phải được trải đều dưới ánh nắng để phơi cho khô, đến tối phải tranh thủ thu vào ngay, nếu không sáng hôm sau bị sương làm ướt thì công toi; lúc tưới nước cho cây cũng phải rất cẩn thận, không được để sót hay tưới quá tay vào một khu nào đó, nếu không sẽ lãng phí cả ngày sinh trưởng hoặc mất đi 5 điểm thể lực… Tuy không phải là tổn thất quá lớn, nhưng một khi xảy ra vẫn khiến người ta tiếc hùi hụi.
Ngải Mễ là một người chơi kỳ cựu của thể loại game nông trại, nên mấy tâm tình này cô rất hiểu.
Dù có rườm rà, cô vẫn luôn có thể tìm thấy niềm vui từ những điều nhỏ nhặt ấy. Không những không thấy phiền, mà còn rất thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play