Mấy ngày tiếp theo trôi qua trong yên bình… hoặc ít nhất là vẻ bề ngoài thì yên bình, còn trong lòng Tống Hy Thất thì giống như có con mèo hoang đang cào cấu cắn xé dữ dội.
Cô vốn tưởng rằng, sau hôm đó Lê Thời Nghiên sẽ chủ động nhắn tin hoặc gọi cho mình.
Nhưng một ngày… rồi hai ngày… ba ngày… cho đến khi hơn một tuần trôi qua, điện thoại của cô vẫn im lìm như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Cô còn tưởng Lê Thời Nghiên lại chặn cô rồi cơ.
Mỗi lần màn hình điện thoại sáng lên vì thông báo mới, tim cô lại bất giác đập nhanh. Nhưng mở ra thì toàn là tin từ nhóm bạn, nhân viên quán, hay quảng cáo rác. Không có lấy một tin nhắn nào từ anh.
Đến ngày thứ mười, sự chờ đợi mòn mỏi cuối cùng cũng chạm ngưỡng chịu đựng. Tống Hy Thất hít một hơi thật sâu, ấn gọi thẳng cho anh.
Điện thoại đổ chuông khá lâu, phải hơn bốn mươi lăm giây mới có người bắt máy. Từ đầu dây bên kia, tiếng ồn ào lẫn tiếng nói cười của nhiều người nước ngoài, có vẻ như anh đang ở một bữa tiệc. Cô thở phào nhẹ nhõm: hóa ra vẫn chưa chặn mình.
Giọng anh vang lên, lạnh nhạt, thậm chí còn không có lấy một tia ấm áp quen thuộc:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play