Ánh nắng buổi sáng tràn qua khe rèm, chiếu lên gương mặt trắng nhợt của Tống Hy Thất. Kim đồng hồ đã chỉ qua tám giờ, nhưng cô vẫn nằm vật ra trên chiếc giường rộng lớn, cơ thể mỏi rã rời, đầu óc lơ mơ như vừa từ trong một cơn mộng dài uể oải trở về.
Trần nhà trắng toát, không một hoa văn, không một chi tiết nào khiến cô có cảm giác xa lạ. Rồi cảm giác đau nhói quanh vùng eo bất chợt dội lên, như có ai vừa muốn bẻ gãy người cô ra làm đôi. Cô nhíu mày, rên nhẹ một tiếng, rồi buột miệng rủa thầm:
“Khốn kiếp, Lê Thời Nghiên...”
Tống Hy Thất nằm yên thêm mười phút nữa, cơ thể mới dần thích nghi lại. Cô cố gắng ngồi dậy, tay túm lấy vạt áo phông rộng thùng thình đang mặc trên người.
Áo của anh. Mùi hương quen thuộc từ vải áo như quấn lấy cô, khiến tâm trí cô run lên một hồi hỗn loạn.
Cô thả chân trần xuống nền gạch lạnh lẽo, đi đứng có phần khó khăn vì cơn tê buốt vẫn âm ỉ phía dưới. Mỗi bước chân như nhắc nhở cô về đêm hôm qua, một đêm không có bất kỳ lý trí nào chen vào.
Trong căn hộ tĩnh mịch, không một tiếng động. Tống Hy Thất đưa mắt nhìn xung quanh rồi cầm điện thoại lên. Hai thông báo mới hiện ra trên màn hình khóa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play