Mọi khi, Tống Hy Thất bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại quen thuộc vang lên vào lúc sáu giờ đúng, nhưng sáng nay, âm thanh đánh thức cô không phải là tiếng máy móc lạnh lẽo, mà là sự dịu dàng trong giọng nói của Lê Thời Nghiên.
Cậu cúi sát bên cô, khẽ vỗ nhẹ vào má như đánh thức một con mèo lười còn đang cuộn tròn trong chăn:
“Điềm Điềm, dậy đi. 8:00 rồi đấy. Em mà đi học muộn là bị phạt đấy, lần này anh không cứu được em nữa đâu.”
Tống Hy Thất nhíu mày rồi rên nhẹ một tiếng, tay vươn ra khỏi chăn, khẽ co duỗi người lười biếng như con mèo nhỏ vừa tỉnh giấc. Mí mắt run run mở ra, người đầu tiên cô nhìn thấy là Lê Thời Nghiên, vẫn với khuôn mặt điển trai ấy, đang cúi nhìn cô với nụ cười lém lỉnh. Cô đưa tay ôm lấy mặt cậu rồi nhấc đầu lên, khẽ chạm môi cậu bằng một nụ hôn nhẹ như lông vũ.
“Chào buổi sáng, Nghiên Nghiên.”
Lê Thời Nghiên khẽ cười:
“Tống Tiểu Điềm, em sướng thật đấy. Ngồi không cũng có trai đẹp tự lăn đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play