Lê Thời Nghiên bước ra từ cửa hàng điện thoại ở Hạ Nguyên, mưa lất phất rơi nhẹ trên mái hiên. Trên tay cậu là chiếc điện thoại vừa được sửa xong, lớp kính mới vẫn còn lưu chút ẩm hơi nước mờ mờ. Cậu nhìn màn hình một lúc rồi cất nó vào túi áo.
Hôm nay cậu về nhà họ Lê ăn bữa cơm giỗ ông nội. Thời Lộ Hoan nhân dịp này cũng muốn đưa cậu đi gặp một người bạn cũ, nhưng cậu từ chối. Với Lê Thời Nghiên bây giờ, bất kỳ ai, bất kỳ việc gì cũng không thể khiến cậu phân tâm. Cậu chỉ muốn về lại Thượng Nguyên, chỉ muốn quay về bên cạnh Tống Hy Thất.
Trời lúc này đã nhá nhem tối, đường phố bắt đầu lên đèn, dòng người vội vã kéo nhau về nhà tránh cơn mưa đang sầm sập đổ xuống. Cậu đứng dưới mái hiên nhìn bầu trời đen kịt phía xa, mây dày đến mức như có thể nghiền nát cả thành phố.
Cậu giơ tay che đầu, bước nhanh vào hiên trú tạm, ánh mắt khẽ liếc lên bầu trời sầm sì mây đen. Hạ Nguyên và Thượng Nguyên, nói xa cũng không xa, gần cũng không gần, phải mất hơn ba tiếng đi xe, ấy là trong điều kiện bình thường. Giờ trời mưa như trút nước, đường lớn ngập sâu, xe công nghệ không thể vào được, còn taxi thì chẳng tài xế nào nhận cuốc.
Cậu không muốn để cô phải ở một mình trong đêm, nhất là vào lúc trời đang trở gió và lòng người lại nặng trĩu.
Chiếc điện thoại trong túi rung lên, một tin nhắn từ Lê Ưu Hàn:
“Anh, em xin lỗi, lúc nãy cứ khăng khăng bắt anh đi sửa điện thoại… không ngờ lại mưa thế này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT