Sáng hôm sau, trời có nắng nhẹ. Ánh sáng len qua tấm rèm trắng nơi cửa sổ phòng bệnh khiến không gian trở nên dịu dàng và yên bình.
Tống Hy Thất được bác sĩ thông báo có thể xuất viện. Cô thu dọn đồ đạc, trong lòng chỉ muốn trở về căn nhà quen thuộc của mình, trốn vào trong thế giới cô đơn để tự mình đối diện với những điều chưa dám nghĩ đến.
Nhưng Lê Thời Nghiên lại không cho phép.
Cậu đích thân đến đón cô, đưa cô về thẳng nhà mình, không hỏi ý kiến, cũng chẳng cho cô cơ hội phản kháng.
Về đến nhà, cậu tự tay sắp xếp phòng, nấu cháo, nấu nước ấm, lấy thuốc cho cô, còn cẩn thận dặn dò cô từng việc một.
Nhìn dáng cậu bận rộn trong gian bếp, tay áo sơ mi xắn lên để lộ cổ tay gầy nhưng rắn chắc, ánh mắt nghiêm túc mà chăm chú như thể đang làm một điều gì đó quan trọng nhất đời mình. Tống Hy Thất chỉ cảm thấy trái tim mình co lại.
Cô đứng bên ngoài bếp, lặng lẽ quan sát bóng dáng ấy. Đôi mắt ươn ướt không biết từ lúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT