Nhìn Sỏa Căn vẫn duỗi thẳng tay, đầu bếp lập tức khí huyết dâng lên, lật tung bếp lò, một tay nắm chặt cổ Sỏa Căn, giận dữ mắng:
“Ta cho ngươi cái đồ đần được voi đòi tiên, lão tử hôm nay tâm trạng tốt, cho ngươi ăn uống, ngươi vậy mà còn không thỏa mãn? Không tin ta không tát chết ngươi?”
Xung quanh bọn hạ nhân đều đang vui vẻ chế giễu. Bọn họ đương nhiên cũng không muốn nhìn thấy lúc ăn cơm lại có thêm miệng ăn. Cơm nước của bọn hạ nhân vốn đã không đủ ăn, tên đầu bếp kia còn muốn cắt xén chút, cho nên mấy cái suất cơm của tầng dưới chót như Sỏa Căn, chính là đối tượng để bọn họ chia cắt. Hắn mà đến ăn như bình thường, há chẳng phải mỗi người đều thiếu đi một ngụm sao?
Cho nên, ai nấy đều vui mừng nhìn tên đồ đần làm trò cười!
Đầu bếp to béo, Sỏa Căn đen gầy. Đứng cạnh nhau trông như một con gấu trắng và một con chó đen, sức chiến đấu hoàn toàn không thể sánh bằng. Nhưng điều khiến người ngoài ý là, lúc này Sỏa Căn lại hoàn toàn không có vẻ sợ hãi, ngược lại rất nghiêm túc nhìn đầu bếp, giọng nói bình tĩnh:
“Hai muôi canh rau, muốn có cái ăn có cái hiếm, năm cái màn thầu, không muốn để qua đêm. Đây là khẩu phần của người làm trong phủ, làm phiền!”
“Cái tên đồ đần ngươi sao dám nói chuyện với gia gia như thế? Sợ không phải bị điên rồi à? Hôm nay liền một miếng rau cũng không cho ngươi ăn! Màn thầu ư? Lão tử nơi này chỉ có nắm đấm!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play