"Phu quân chi vật, An Nhiên sẽ không bán cho người khác. Quý khách mời trở về đi. Chỗ này của ta cuộc sống còn có thể, không cần bán gia sản lấy tiền. Thay ta cám ơn lòng tốt của Vương thị gia chủ. Nhiều năm như vậy, vẫn còn nhớ kỹ đoạn Hoàn Hồn Hương kia!"
An Nhiên cố gắng nhẫn nhịn, nhưng trong lời nói vẫn toát ra sự bất mãn mãnh liệt.
Tên Biện Đương kia lại không chịu đi ngay: "Sư tỷ có thể kiểm tra rõ ràng chưa? Bỏ lỡ thôn này, cũng không có tiệm này! Cái Hoàn Hồn Hương kia hiệu lực và tác dụng có thời hạn, không công đặt ở đó, cuối cùng bất quá là một đoạn mục nát vật, chi bằng đổi thành linh thạch, có thể được hữu nghị của Vương thị!"
"Quý khách quan tâm! Lại sẽ không lãng phí hết dược lực đâu, tối nay ta liền cầm nó để ngâm chân! Cũng coi như xài cho đúng tác dụng!" An Nhiên cuối cùng không khách khí. Nàng gả cho Lý Tích mấy trăm năm, cái gọi là gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, bàn về sự âm hiểm trên miệng, cũng rất là theo Lý Tích học được vài câu.
Tên Biện Đương kia bị chẹn họng đến mặt đỏ tới mang tai. Cái này không đúng với tin đồn a, trong Hiên Viên Thành đều biết An Nhiên ôn nhu hiền hòa, chưa từng cãi lộn với ai, sao hôm nay gặp mặt, lại còn hơn cả bát phụ mà cho lời nói như vậy?
Xoay người rời đi, chào hỏi cũng không thèm, vừa ra đến trước cửa, cảm thấy trong lòng vẫn còn một miệng ác khí chưa ra, liền quay lại thân, trong miệng độc địa nói:
"Đừng tưởng rằng nội kiếm liền ghê gớm đến cỡ nào. Cái tên ma quỷ Lý Tích kia, chính là hạ tràng của kẻ ngang ngược càn rỡ! Hôm nay nếu không phải nhìn ngươi là nữ lưu, liền muốn một kiếm phân cao thấp, mới có thể giải sự chịu nhục của ta!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT