Người phụ nữ gọi mấy tiếng, nhưng không thấy lũ trẻ đáp lại. Điều này thường ngày là chuyện không thể xảy ra, con của người nghèo, cái gì cũng có thể sai sót, duy chỉ có việc ăn cơm là không.
Nàng thực sự không quá lo lắng về sự an toàn của lũ trẻ. Trong bộ lạc, chỉ cách hai, ba túp lều, tiếng cười nói của lũ trẻ vọng đến rõ mồn một bên tai, còn có gì mà lo lắng? Chỉ là hôm nay tiếng cười vui của lũ trẻ phá lệ cao vút mà thôi.
Người phụ nữ lần theo tiếng động đi tới, muốn xem rốt cuộc là chuyện gì có thể khiến lũ trẻ nhịn đói cũng không nỡ rời đi. Vượt qua ba túp lều, nàng không khỏi giật mình vì cảnh tượng trước mắt. Mấy chục đứa trẻ, thậm chí cả vài người lớn, đều vây quanh một vòng, đang hứng thú nhìn một người ở giữa…
Đó là một thanh niên dung mạo bình thường, nụ cười hiền hậu, ăn mặc rất kỳ lạ, như thể trang phục có chút tương tự với bên kia bờ sông Hồng Thủy, nhưng cũng không hoàn toàn giống nhau. Nàng có thể nhìn ra người này không tầm thường, bởi vì làn da của hắn so với người trong bộ lạc thì thực sự quá đỗi tinh tế.
Đây là một vị khách lạ! Bộ lạc dù nghèo, nhưng nghèo có ngạo khí riêng, chưa bao giờ từ chối khách phương xa. Đây cũng là lý do một người xa lạ có thể dễ dàng bước vào bộ tộc, đứng giữa lũ trẻ.
Thanh niên đang biểu diễn ảo thuật. Sau một hồi cố ra vẻ, hắn hét lớn một tiếng, chỉ một ngón tay, liền móc ra một con chim sẻ từ trong chiếc gùi tùy thân của Mộc Lan. Mà vừa rồi, rõ ràng chiếc gùi đan bằng mây tre lá mềm dai này không hề có thứ gì bên trong.
Người lớn và trẻ con xung quanh đồng thanh reo hò. Mộc Lan càng phấn khích đến đỏ bừng cả mặt, cùng Nhị Bì cẩn thận nâng niu con chim sẻ ấy, yêu thích không rời, mặt đầy quý trọng. Thanh niên kia nhưng lại hào phóng, vung tay nói: "Tặng cho ngươi đó!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play