Năm ngày sau đó, các tu sĩ lần lượt tề tựu. Những đại phái thường căn thời gian rất chuẩn xác, chỉ có các tiểu phái và tán tu mới đến sớm rất lâu để đợi, bởi vì họ không chắc chắn sẽ gặp phải điều gì trên hành trình.
Trong số tất cả phi thuyền và bảo thuyền của các môn phái, Thái Thanh Giáo và Ngọc Thanh Môn là khổng lồ và xa hoa nhất. Đó đích thực là phong thái của một đại phái trong giới tu tiên. Khi bảo thuyền tạm thời neo đậu, hàng trăm ngàn mét vuông phòng trong đều khiến tu sĩ cảm nhận được uy áp nghiêm trang của đạo môn khí tức. Ở điểm này, Phật môn còn kém xa.
Thái Thanh Giáo có khoảng 20 suất lên thang trời, Ngọc Thanh kém hơn một chút, cũng có 18 suất, Thượng Thanh 15 suất. Các đại phái hàng đầu khác đều khoảng mười suất. So với điểm này, Hiên Viên Kiếm Phái với sáu suất thực sự quá ít. Đây là nguyên nhân còn sót lại từ lịch sử, tạm thời không thể thay đổi.
Ở một góc trên bầu trời, một hòa thượng gầy gò đứng thẳng đón gió, nhìn xa xa mấy chiếc bảo thuyền khổng lồ, khóe miệng nở nụ cười lạnh: “Một ngày nào đó, ánh sáng Phật môn của ta cuối cùng rồi sẽ chiếu khắp toàn bộ Thanh Không!”
Dưới một bầu trời vắng vẻ khác, một thanh niên nằm trên mặt biển, mặc áo vải, đi giày vải, một thân võ phục phàm tục gọn gàng, cả người phảng phất là một con báo săn lúc nào cũng có thể vươn mình, khỏe khoắn mà tràn đầy lực lượng bộc phát, ánh mắt hung lệ; vải trắng quấn đầu, nhưng trong lúc vô ý lộ ra mấy điểm giới ba, hóa ra cũng là một hòa thượng.
“Tam Thanh Đạo Môn? Thật là uy phong, thật là khí phách, thật là ngông cuồng. Lần này liền lấy ngươi ra khai đao, ta xem ngươi Đạo môn cuối cùng còn lại mấy người!”
Trên độ thuyền của A Đà Nan Tông, 13 hòa thượng cúi mắt cung kính, miệng niệm Phật kinh. Phổ Tuệ Phật Đà dẫn đội thần sắc nghiêm túc:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT