So với mười năm trước lúc lên phương Bắc, lần này xuôi Nam, Phương Uyển nói nhiều hơn rất nhiều.
Tựa hồ cảm giác được giải thoát đang đến gần, nàng rốt cuộc cũng trở về với bản tâm. Giống như năm xưa, thời còn là thiếu nữ mười mấy tuổi, sống giữa đám thôn dân chất phác.
Nàng không còn lạnh lùng như trước, mà trở nên hăng hái — thường hỏi Lý Tích, ngọn núi kia tên gì, dòng sông nọ từ đâu chảy đến. Lý Tích vì nàng, cẩn thận giảng giải từng điều như thầy giáo dạy tiểu hài nhi học địa lý.
Dẫu bảo thuyền toàn lực phi hành chỉ cần bảy ngày là đến Nam Hải, nhưng Lý Tích không vội. Hắn nắm chắc thời gian, vừa đi vừa nghỉ, hễ thấy nơi nào nàng hứng thú thì đều dừng lại, đưa nàng xuống thưởng ngoạn một phen.
Phương Uyển rất vui.
Lý Tích cũng không mang chút thương cảm nào.
Tu sĩ nhìn quen sinh tử, đã sớm xem đó là một vòng luân hồi. Chết... chẳng qua là nhảy ra khỏi thời gian, bắt đầu một đoạn khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT