“Sư huynh bị sao vậy? Mau, mau lên, đừng nằm ngửa như thế, ngồi xếp bằng vận khí đi... Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau lấy đan dược tới!”
Bên mép lá sen của Hồn Thân Giáo, rất nhiều người vây quanh ba gã Lôi Đình sĩ, nhưng vì không được phép lên đài sen nên chỉ có thể sốt ruột đứng ngoài. Tuy nhân thủ rất đông, nhưng thực tế thì phần lớn đều không giúp được gì.
“Không cần... dùng đan dược do Sùng Hoàng Chân Quan tặng là được rồi...” Một Lôi Đình sĩ yếu ớt nói.
“Sao có thể như vậy? Chúng ta là người của Thái Ất Thiên Môn, làm sao dùng đan dược của bọn họ được, nhỡ đâu...”
Chưa dứt lời, đã bị người đứng đầu tát cho một cái thật mạnh:
“Câm miệng! Sùng Hoàng đan đạo xưng bá Thanh Không, đan dược trị huyết hư thế này, Thái Ất ta còn kém xa. Ngươi ngu xuẩn như vậy, vì cái gọi là thể diện mà bỏ mặc an nguy của sư huynh sao? Hơn nữa, mấy trăm năm qua, dược tế Thái Ất chúng ta chưa từng làm bọn họ tổn thương tính mạng. Lần này bọn họ chủ động đưa đan, là chuyện đương nhiên, có gì mà không nhận nổi?”
Hai canh giờ sau, ba vị Lôi Đình sĩ cuối cùng cũng bình phục phần nào. Thân thể tu sĩ vốn đã mạnh mẽ, tốc độ hồi phục vượt xa phàm nhân. Tuy chưa thể nói là hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng ít nhất không còn nguy hiểm. Muốn hồi phục hoàn toàn, còn cần thời gian theo dõi vài ngày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play