Ba ngày sau, có nội môn đệ tử của Sùng Hoàng dẫn Lý Tích đến một cây Thải Hồng Kiều – cầu vồng nối trời đất. Nơi này đã tụ đủ đệ tử các môn phái, nam nữ già trẻ, đều là đệ tử được tuyển, không mang chút sát khí nặng nề như bọn người Hiên Viên kiếm phái.
Lý Tích mắt lạnh quan sát, thầm nghĩ:
“Dạng môn phái như vầy, giữa vạn năm gió tanh mưa máu mà vẫn còn tồn tại, chẳng rõ đã dùng thủ đoạn gì?”
Thân phận thực của hắn hiện vẫn che giấu tốt, song hắn biết, vừa đặt chân vào Ngũ Diệp Liên thế giới, lại ra tay với người Thái Ất Thiên Môn, sớm muộn gì cũng bại lộ. Mà dưới trướng Thái Ất Môn, lôi tu hung hiểm, nếu không toàn lực ứng đối, há dễ thắng ư? Lẽ nào xem thiên hạ môn phái khác là kẻ ngồi không?
Người sống trên đời, có việc ắt phải làm, có nghĩa ắt phải báo, bằng không thì khác gì súc sinh?
Lúc này, bốn đệ tử Sùng Hoàng bước đến bên hắn – đều là kẻ mạnh nhất dưới Kim Đan trong đời đệ tử hiện tại, tinh thần dũng mãnh, chiến ý bừng bừng. Tuy Sùng Hoàng không thích tự mình ra mặt tranh đấu, nhưng trong hàng vạn đệ tử, chọn lấy vài người gan dạ mạnh mẽ vẫn không khó. Dẫu như Hiên Viên nội kiếm nhất mạch vốn hiếu sát, cũng có thương nhân như Hàn Áp, thế gian vốn không có tuyệt đối.
Dẫn đầu là một người tên An Chân Xán, hướng Lý Tích chắp tay nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT