Lý Tích nhìn ra hòa thượng muốn bày trận. Hắn không tức giận, ngược lại, còn thầm vui.
Trận pháp? Hắn lại không xa lạ gì.
Trận pháp võ học nơi phàm trần, với tu sĩ mà nói, chẳng khác gì trò đùa. Ba mươi hai người bày trận, có thể đồng loạt công kích sao? Không thể, không đủ không gian. Có thể gom nội lực bạo phát một kích? Càng không thể, đừng nói ba mươi hai, chỉ cần ba người hợp lực thôi, kinh mạch võ giả thường nhân đã chịu không nổi rồi.
Thực tế, bọn họ không bao giờ có thể đồng thời phát huy tác dụng. Một khi cận chiến, nhiều nhất cũng chỉ năm sáu người đủ chỗ vây công hắn.
Vấn đề duy nhất của Lý Tích là không thể tùy tiện di chuyển. Miệng cốc chỉ rộng ba trượng, hắn chỉ có thể thủ tại chỗ, đồng thời ứng phó công kích từ nhiều phía. Nếu không có Lôi Hỏa Đoán Kim Thân, e rằng hắn đã không đủ lực. Nhưng giờ thì khác...
Lý Tích liếm môi khô nứt, trong mắt lộ sát ý, mong chờ chém giết đám hòa thượng Phật môn bại hoại.
Phong Ma Trận của Phổ Pháp Tự chỉ có thể bày được một nửa, bởi vì Lý Tích tuyệt không để ai đặt chân phía sau mình không phải sợ bị tập kích sau lưng, mà là vì... trong cốc còn có những đứa trẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play