"Tiên sinh vì sao quay lại? Chẳng lẽ còn có việc chưa làm xong?"
Trong phòng, tiểu thư họ Hoàng sắc mặt tái nhợt. Trước đó dù trấn định, nhưng cũng chỉ là cố ép trấn tĩnh. Bên cạnh mấy vú già tay nắm côn bổng, hiển nhiên đã có chuẩn bị đề phòng vạn nhất.
Lý Tích âm thầm gật đầu. Tiểu thư nhà giàu có thể giữ được bình tĩnh đến mức ấy, đã là không dễ. Đám hạ nhân bên người cũng không tầm thường, xem ra nàng không chỉ có xuất thân tốt, mà còn có trí tuệ và định lực làm hậu thuẫn – trời sinh không cho nàng thân thể khoẻ mạnh và dung mạo tuyệt trần, ắt sẽ bù lại bằng tâm tính và mưu trí.
"Ta khi đi ngang qua Hồ Điệp Cốc, thấy bọn trẻ kia, nên quay về, muốn thương lượng với cô nương một việc." – Lý Tích thẳng thắn nói.
Vừa nhắc đến bọn trẻ, ánh mắt nàng lập tức sáng lên. Rõ ràng, đó mới là thứ quý giá nhất trong lòng nàng.
"Tiên sinh viễn độ trùng dương, không tiếc đường xa đưa tặng kim chỉ, thực là phải cảm tạ. Nhờ số bạc ấy, bọn trẻ có thể ăn ngon hơn một chút, mà các hài tử phụ cận quận huyện cũng có thể được đón về nhiều hơn. Một hành động, cứu người vô số."
Lý Tích khoát tay: "Cứu người vô số là cô, không phải ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play