Về lại động phủ, Lý Tích cuối cùng cũng được thong thả sau những ngày bận rộn.
Chuyện Vũ Tây Hành khiêu chiến hắn, Lý Tích cũng chẳng để tâm. Hắn đi đến bước này, đều dựa vào chân thật thực lực, từng bước một, máu và mồ hôi gột rửa, không nhờ bất cứ may mắn hay ngoại vật nào. Dưới Kim Đan cảnh, hắn còn sợ ai?
Nếu đối thủ là pháp tu, có thể hắn phải đau đầu vì những quỷ dị chiêu số. Nhưng nếu là kiếm tu… hừ!
Vũ Tây Hành bề ngoài ôn hòa, nhưng tâm như lửa đốt, vốn chẳng phải người cam chịu làm kẻ dưới. Danh vọng là thứ khiến người say mê, kể cả tu sĩ cũng khó tránh khỏi. Dù không thích tranh danh, Lý Tích cũng không cho phép kẻ khác cướp đi thứ vốn thuộc về mình.
“Đồ của ta, ta không cho thì ngươi đừng hòng đoạt!”
Hắn vừa lẩm bẩm vừa moi đồ từ nạp giới ra. Nếu sớm biết như vậy, lúc có người hỏi hắn đã nói giết ba mươi sáu tên cho rồi, thêm một tên Vũ Tây Hành so đo, cũng khó trách kẻ kia không chịu nổi mất mặt.
Trên bàn đá trong động phủ giờ trải đầy pháp khí chiến lợi phẩm: hai mươi mốt kiện, gồm mười bảy pháp khí phòng ngự, bốn pháp khí công kích. Trong đó, chín kiện hoàn chỉnh, tám kiện hư hao, còn lại bốn cái đã bị kiếm chém đến biến dạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play