Lý Tích nhẹ buông một hơi.
Toàn bộ cuộc đấu chiến thoạt nhìn chỉ trong mấy nhịp thở, kỳ thực biến hóa bên trong tầng tầng lớp lớp, mỗi một bước đều là tính toán. Đây không phải chém giết vô đầu vô óc, mà là một trận chiến có lý có lẽ – chỉ khi ngươi tôn trọng chiến đấu, chiến đấu mới tôn trọng ngươi.
Ngay từ lúc hộp kiếm phóng ra thanh ngoại kiếm ngụy trang khổng lồ kia, tính toán đã bắt đầu. Nếu không phải hắn sớm nhận ra thanh "kiếm to" này tốc độ phi hành hữu hạn, Ân Dã Tử lúc ấy sao còn có thể phóng xuất pháp khí phòng ngự một cách chậm chạp, thậm chí còn buông lời nhàn thoại?
Nếu lúc tế pháp khí mà không có chút sơ hở, Thanh Đồn làm sao đánh rơi được một tu sĩ pháp tu đang cầm sẵn phòng ngự pháp khí? Dạng này chủ kháng pháp khí, một khi hoàn toàn tế ra, không có mấy chục trăm lần phi kiếm oanh kích, đừng mong phá được.
Về sau, Ân Dã Tử vẫn còn cơ hội, chí ít không đến mức thua nhanh như vậy. Nhưng sai lầm của hắn là muốn phản công – việc hắn nên làm, là lập tức kéo giãn khoảng cách.
Lý Tích phát kiếm tốc độ hiện nay, là một hơi bốn kiếm. Bởi thế, khi Ân Dã Tử đón kiếm thứ tư, Vô Phong đã đồng thời áp sát. Đó là nhờ Lý Tích vận chuyển "sùng cốt khí xoáy", gia tốc phi hành của Vô Phong đến bốn thành – khiến kiếm thứ năm và kiếm thứ tư gần như đồng thời giáng xuống. Đáng tiếc, đúng lúc ấy, Ân Dã Tử lại đang kết pháp quyết để tiếp tục tế pháp khí...
Gặp địch mà không hiểu địch, đánh giá sai lệch, lại chủ quan tự tin... Dưới mắt Lý Tích, Ân Dã Tử thất bại như vậy cũng không có gì oan uổng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play