Lý Tích ngự kiếm tới Thương Lan thành khi trời đã tối. Ánh đèn rực rỡ bên dưới khiến cả tòa thành như được dát vàng, đẹp đến ngẩn người. Nhưng hắn chẳng có tâm trạng thưởng ngoạn.
Đối với Lý Tích, hiện tại có hai lựa chọn:
Thứ nhất, ở lại thành tìm chỗ nghỉ ngơi, âm thầm thăm dò tin tức Vân thị, khi thời cơ chín muồi thì xuất hiện, nếm trải cảm giác "đánh mặt" sảng khoái.
Thứ hai, thẳng thắn tìm đến Vân gia, bày tỏ thân phận, giả làm khách khanh, thuận thế chọc vào ổ trộm Thương Sơn hoặc dò xét thế lực ngầm khác.
Lý Tích thực không phải cố chấp với mấy trò "đánh mặt", nhưng xuyên việt đến nay, hắn chưa từng chính diện thể nghiệm kiểu tình tiết này. Trước kia đọc truyện thấy người ta đánh mặt cứng nhắc thì chê bai không thôi, giờ mới hiểu – muốn đánh mặt cho sảng, chẳng phải chỉ có khí thế là đủ, mà còn cần đúng thời, đúng người, đúng cảnh. Khó lắm!
Cuối cùng, hắn chọn cách thứ hai – thoải mái, tiết kiệm thời gian, vì Cốc Khẩu trấn còn có bảo vật đang chờ hắn quay lại nhận.
…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT