Sau biến cố bất ngờ kia, các đệ tử bên ngoài đình liền bắt tay thu dọn hiện trường hỗn loạn. Trong đình, các tu sĩ Kim Đan cảnh tiếp tục ngồi bình luận, chỉ điểm luận bàn. Đối với kiếm tu quen đánh nhau mà nói, loại mức độ phá hoại này chẳng đáng là gì.
“Hàn Phong tiểu tử kia không tệ, biết khó mà tiến, thà gãy chứ không cong, đúng là phong thái kiếm tu nên có.”
Người lên tiếng là đạo nhân Trùng Huyền, một trong những tu sĩ Kim Đan mới thành công, thuộc nhóm trẻ tuổi nhất trong các Kim Đan. Mặc dù thực lực không nổi trội trong đám lão bối, nhưng tuổi trẻ chính là tiềm năng lớn nhất của hắn. Lúc Hàn Phong nhập môn, hắn từng là người chỉ dẫn, coi như có chút hương hỏa tình, cho nên lúc này mới lên tiếng bênh vực.
“Biết rõ không làm được mà vẫn cố, đó không phải là can đảm, mà là ngu xuẩn. Nếu đệ tử Hiên Viên kiếm tu ai cũng tu đạo như thế, e là đã tuyệt diệt từ mấy ngàn năm trước rồi.”
Bộ Liên đạo nhân lạnh lùng đáp trả. Chính nàng là người ngầm thao túng mảnh vỡ phi tới Hàn Phong, cho nên rõ hơn ai hết tình huống lúc đó. Tổng cộng có năm mảnh vỡ, Hàn Phong chỉ cản được ba, nếu không phải nàng ngầm thu tay, hắn đã bị xuyên thủng hai lỗ lớn trên người. Tu sĩ mà hành động không cân nhắc, mù quáng liều mạng, đó là tối kỵ.
“Cũng... có điểm đáng khen...”
Người trẻ tuổi nhất là Trùng Huyền gặp người lớn tuổi nhất là Bộ Liên, không dám tranh luận thêm. Trùng Huyền từng là người chỉ dẫn của Hàn Phong, mà năm xưa hắn nhập môn lại do chính Bộ Liên chỉ dẫn   đúng là đời trước dẫn đời sau. Một người chỉ dẫn tốt, có thể xem như nửa vị sư phụ, vì thế hắn không khỏi cảm thấy xấu hổ cúi đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play