Tiết Minh Uyên hẳn không biết chuyện đã xảy ra giữa mình và Tiết Trầm Cảnh ở Trầm Hoa Hải, nên Ngu Ý đối diện với hắn, ngược lại còn thấy nhẹ lòng hơn một chút.
Nàng đưa mắt nhìn thoáng qua sợi dây ước nguyện trên cành cây, giơ tay ý bảo kiếm lửa đang nắm trong lòng bàn tay, lạnh nhạt nói:
“Sau này đừng xuất hiện bất ngờ sau lưng ta như vậy, nếu ta không để ý sẽ làm ngươi bị thương đó.”
Tiết Minh Uyên lại lần nữa tạ lỗi: “Thật xin lỗi, là ta đường đột. Ta thấy nàng còn cách một đoạn, chỉ nghĩ nhanh chóng tới giúp nàng một tay, liền không để ý chuyện khác.”
Hắn vẻ mặt vô tội, giọng điệu lại chân thành như vậy, Ngu Ý cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Nàng đánh giá người dưới gốc cây quế. Tiết Minh Uyên mặc một thân áo gấm tay rộng màu đỏ tía, vạt áo, viền tay áo, và gấu áo đều in những hoa văn chim bay màu vàng nhạt.
Tuy không phải bộ hỷ phục ngày đó ở Trầm Hoa Hải, nhưng lại còn đẹp hơn cả hỷ phục, vô cùng lộng lẫy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT