Miêu Yêu vất vả lắm mới bắt được yếu điểm của hắn, đương nhiên không chịu bỏ qua, cao giọng chất vấn:
"Lão già này mệnh cứng thật sự, dù bị lửa thiêu cũng không chết, sao ngươi vừa đến gần, nó lại vô cớ chết đi? Ngươi có phải hay không..."
Tiết Trầm Cảnh hít sâu, hắng giọng, bực bội ngắt lời hắn: "Nó đem toàn bộ linh lực độ cho ta, vì giúp ta nối lại kinh mạch cùng đoạn cốt."
Hắn nắm tay thành quyền, siết chặt vết thương trong lòng bàn tay, cúi đầu, dường như đang nhìn những cành lá khô héo rải khắp đất, sắc mặt khó lường mà lẩm bẩm:
"Ta mới không thèm nó làm vậy, không thèm nó tự mình đa tình mà hy sinh bản thân để thành toàn cho ta."
Ngu Ý thế mà lại cảm nhận được một tia khổ sở từ trên người hắn, bất quá nghĩ lại thì cũng là từ một hồn phách khác trong thân thể hắn.
Nàng cúi người nhặt lên một chuỗi hoa hòe khô héo, còn chưa kịp đứng dậy, cánh hoa đã từ cành khô bay tán loạn, nàng đành buông tay, hỏi: "Nó có để lại lời nào không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT