Trước khi Trấn Kiếm Thạch của Ly Sơn bị đóng cửa hóa thạch thu về sở hữu tư nhân, nó là một ngọn núi khoáng sản tự nhiên, trên núi không thấy một chút màu xanh, toàn là đá lởm chởm kim loại trơ trụi.
Khi cấm chế của Trấn Kiếm Thạch mở ra, vô số tu sĩ đã chạy đến ngọn núi bảo tàng này, muốn chiếm được một vài pháp khí.
Đến bây giờ, sự khác biệt về tu vi đã phân chia rõ ràng. Đại bộ phận tu sĩ chỉ ngây ngốc ở chân núi, đã không chịu nổi kiếm uy trong núi.
Còn một bộ phận tu sĩ đã lên đến sườn núi, nơi đây có một khu Ly Kiếm Trủng, đều là những thanh kiếm từng có chủ nhân nhưng chủ nhân đã qua đời.
Những thanh kiếm mất chủ này, có những thanh cổ kiếm lưu lại từ thời Cơ thị Tiên tộc, cũng có những thanh kiếm mới tinh lưỡi sáng như tuyết chưa trải qua nhiều sự mài giũa của thế sự.
Vài thanh linh kiếm tốt hơn còn sót lại dấu vết của chủ nhân cũ, mũi kiếm đọng lại vết máu, chỉ còn một nửa ngọc giác kiếm tuệ, vỏ kiếm nứt nẻ, dải lụa đỏ rách nát, không một vật nào không thể hiện sự thê lương nơi đây.
Người có nơi chôn cất xương cốt, kiếm cũng có nơi về hồn.
Trong khu Kiếm Trủng này phiêu đãng tiếng khóc thảm thiết của linh kiếm, ánh mặt trời chiếu vào khu Kiếm Trủng này, đều bị gọt bỏ sự ấm áp, chỉ còn lại ánh phản quang lạnh băng.
Lần lượt có tu sĩ đi đến Kiếm Trủng, họ đứng bên ngoài đường biên trên đài, chấn động trước những thanh linh kiếm tàn bại vương vãi trong Kiếm Trủng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT