Hắn tự thuyết phục mình trong một lát, lại mở mắt ra gọi: “Chú Trương.”
Quản gia khom người hỏi: “Sao vậy thiếu gia.”
Tạ Hào lẩm bẩm: “Có phải chúng ta đã làm chậm trễ một hạt giống tốt của cử tạ rồi không?”
Quản gia hiếm khi thấy mê man: “A?”
…
Một bên khác, Mạc Bắc Hồ rời khỏi khách sạn Kim Đại Cát, trở lại ký túc xá của Giải Trí Thiên Hỏa.
Hôm nay công ty bọn họ tổ chức team building, ký túc xá không có ai, Mạc Bắc Hồ có thể quang minh chính đại nói chuyện với hệ thống, không cần trốn vào nhà vệ sinh nữa.
Hệ thống nghiêm túc nói: “Tôi đã cẩn thận nghĩ kỹ lời của Tạ tổng.”
“A?” Mạc Bắc Hồ như lâm đại địch, vội vàng biện bạch: “Cậu đừng tin lời hắn nói, A Thống! Hồ ly bọn tui không có ngốc đâu, rất thông minh mà!”
Hệ thống: “...”
Hiện tại nó thực sự có một chút nghi ngờ về lựa chọn của mình, nhưng không thể suy nghĩ kỹ được.
Dù sao hồ ly cũng đã chọn rồi, không còn đường quay lại nữa!
Hệ thống chỉ có thể an ủi Mạc Bắc Hồ: “Không sao, tôi tin tưởng Tiểu Hồ mà.”
“Ừm ừm.” Mạc Bắc Hồ vỗ ngực bảo đảm: “Tui có thể làm được!”
“Cậu xem ông chủ cũng rất coi trọng tui mà!”
Hệ thống: “Nói thử xem?”
“Mấy bộ phim hot cậu để tui học vẹt mấy cũng có tình tiết như vậy.” Mạc Bắc Hồ nghiêm túc giơ chiếc trâm cài hình hồ ly lên: “Phi tần vào cung mà được thái hậu tặng đồ trang sức thì đều là người mà bà ấy coi trọng!”
Hệ thống: “...”
Nó giãy giụa một lát, quyết định vẫn là đừng nên làm tổn thương sự tự tin của đối phương, miễn cưỡng khen ngợi nói: “Hay! Cậu có mộng tưởng không, Tiểu Hồ!”
Mạc Bắc Hồ ngẩn người, cậu suy nghĩ một lát, nhỏ giọng nói: “...Vị liệt tiên ban?”
Hệ thống nghẹn một chút: “Thời đại này, à, có chút khác biệt, hơi khó đó.”
“Thật ra làm đại minh tinh cũng gần như vậy thôi! Nổi tiếng khắp nửa bầu trời cũng là tín đồ đầy thiên hạ mà.”
“Thật sao?” Mạc Bắc Hồ vẻ mặt trông mong: “Vậy bọn họ có dâng hương khói cho tui không?”
Hệ thống: “...Đến, đến lúc đó lại tính xem sao.”
“Khụ.” Hệ thống hắng hắng giọng, lấy lại tự tin: “Tóm lại, chúng ta không thể bởi vì một chút trắc trở nhỏ mà từ bỏ! Thẩm Độc tối nay sẽ nghỉ ở khách sạn Kim Đại Cát, chúng ta trực tiếp giết qua luôn!”
“Tạ Hào không phải đã nói rồi sao, ngay cả Thẩm Độc cũng khen cậu đẹp trai, nói rõ là có cơ hội!”
“Được!” Mạc Bắc Hồ rất có khí thế mà xách cây chổi ở góc ký túc xá lên: “Giết qua luôn!”
“Bỏ xuống!” Hệ thống kinh hoàng: “Giết qua chỉ là thể hiện khí thế! Không có phải bảo cậu ra tay!”
Đêm xuống, khách sạn Kim Đại Cát.
Mạc Bắc Hồ thay một bộ đồ thể thao màu đen điệu thấp, đội mũ lưỡi trai, bọc mình kín mít từ đầu đến chân.
--- Đây là hệ thống dạy, hôm nay những người ở khách sạn chủ yếu là nhân sĩ trong giới giải trí, xem như là lịch trình công khai, người ngồi canh bên ngoài không ít, không muốn bị chụp ảnh thì phần lớn đều ăn mặc như cậu.
Càng ăn mặc kiểu lén lén lút lút như vậy, ngược lại càng dễ trà trộn vào.