Khi ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Cảnh Thương hoảng sợ. Kia chỉ là một đệ tử Kim Đan sơ kỳ mà thôi. Có lẽ, tâm tính gặp nguy không loạn của nàng là trời sinh. Mà lần này dẫn mọi người đi cứu người, cũng chỉ là ý tưởng đột nhiên nảy ra của nàng rất hay mà thôi. Dù sao, nàng tuy mới Kim Đan sơ kỳ, nhưng trong đội ngũ lại có đám Kim Đan hậu kỳ như họ làm hậu thuẫn. Nàng không sợ hãi một chút nào cũng là bình thường. Dù sao nàng còn nhỏ tuổi, trải qua sự việc cũng không nhiều lắm, gần như chưa gặp phải nguy hiểm thực chất nào, Thanh Liên Phong có nhiều bảo bối như vậy trên người nàng hẳn là cũng mang theo không ít. Nàng lại vừa vặn nhập Phật đạo, pháp khí không biết từ đâu ra kia, nhìn thì rất lợi hại lại còn có thể khắc chế ma vật. Không biết sợ hãi cũng là bình thường.
Nhưng nếu để nàng dẫn dắt các tông môn lớn, chỉ huy các tông môn lớn thảo phạt Vĩ Thủy Châu thì, mặc dù nàng giành được vị trí thủ lĩnh Kim Đan kỳ, cũng không đến lượt nàng. Dù sao phía trên họ còn có thủ lĩnh Nguyên Anh kỳ, cùng với thủ lĩnh Hóa Thần kỳ.
Cảnh Thương ngây người một lúc, Ngự Đan Liên đã chọn ra hai mươi người hôm nay cùng đi cứu người.
"Sư tôn chất, đi thôi!"
Nghe thấy cách xưng hô này, khóe miệng Cảnh Thương co giật, nhưng nhìn thấy hai mươi người trước mặt ngày mai sẽ trở thành đội của hắn, lập tức vui vẻ đáp lời: "Sư thúc gia, đến rồi!"
Hôm nay, vẫn là một ngày cứu người thuận lợi, chỉ là trên đường gặp phải một con ma thú cấp bốn, bị Ngự Đan Liên dùng Xá Lợi Hoàn cùng Cảnh Thương hợp sức chém giết.
Hai ngày sau, Ngự Đan Liên lại dẫn thêm một đội ngũ. Nàng đang kiểm kê số thôn dân đã được cứu về, phát hiện đã lên đến 1083 người. Quả nhiên, phân tán cứu người thì nhanh thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play