Ngự Đan Liên nhận lấy sợi tóc của mình. Mặc dù đã là Kim Đan kỳ, nhưng tóc vẫn rụng mỗi ngày. Trước đây nàng không chú ý đến những chi tiết này. Không ngờ trong Tu Tiên giới, ngay cả sợi tóc cũng có tác dụng dẫn dắt để tìm người. Thật là học thêm được điều mới.
Nàng quấn sợi tóc quanh ngón tay, một luồng lửa từ đầu ngón tay bốc lên, đốt từ giữa sợi tóc đến cuối. Thoáng chốc liền biến thành tro bụi.
Thích Kiến Trần muốn nói lại thôi. Ngự Đan Liên vài lần cắt ngang lời hắn, hắn cũng biết mình nói quá nhiều làm nàng sốt ruột. Hắn thầm nghĩ Ngự Đan Liên tiểu đạo sĩ tâm tính vẫn chưa đủ trầm ổn, hẳn là cần tu luyện nhiều hơn. Ngoài miệng thì không nhắc lại chuyện nàng có bị ai uy hiếp hay không.
"Ngự Đan Liên tiểu đạo sĩ, chúng ta trở về thôi."
Trong bóng tối, Huyền Khí nghe hắn nói phải đi, lập tức thở phào nhẹ nhõm, hận không thể phun một bãi nước miếng vào tên đệ tử Thích Thiên Tông lải nhải chết người không đền mạng kia, bảo hắn mau cút đi. Từng lời từng chữ đều đang chọc vào tim gan hắn!
Ngự Đan Liên cũng thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng không còn lải nhải nữa.
Nàng gật đầu, cùng hắn đi ra khỏi sơn động. Đến cửa sơn động, nàng nhẹ nhàng liếc vào bên trong, khóe môi khẽ cong lên một nụ cười thoảng qua. Lời nàng uy hiếp Huyền Khí vừa rồi, không phải nói đùa đâu. Nếu lục sư huynh không bình an vô sự như Toan Nghê nói. Nàng thật sự sẽ cho tất cả đệ tử thuộc mạch phong kia chôn cùng hắn. Dù bằng cách nào đi nữa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT