Mễ Điềm Điềm vẫn nghe không hiểu, tại sao rõ ràng là trứng gà, một sẽ ấp ra con gà con, một thì sẽ không ấp ra con gà con vậy?
Một bên, Mễ Thiên Ân đã thật vui vẻ tiếp nhận một quả trứng trong đó, thế nhưng Mễ Điềm Điềm nhìn con gà con bên trong chuồng gà, vừa nhìn trứng gà trong tay Đường Ngọc Lan, có chút do dự hỏi: "Bà nội Đường, con có thể lấy loại trứng gà có thể ấp ra con gà con không?"
Con gà con thật đáng yêu nha, cô cũng rất muốn ấp ra một con để chơi.
Bị em gái làm thức tỉnh như vậy, Mễ Thiên Ân cũng xoắn xuýt, làm sao bây giờ, con gà con rất đáng yêu, thế nhưng trứng gà cũng ăn thật ngon, cả hai cậu đều không nỡ, thật là khổ não. Cau mày nghĩ một hồi, cậu vẫn quyết định lựa chọn trứng gà, nếu như em gái thật sự đổi được trứng gà có thể ấp ra con gà con, cậu đến chỗ em gái xem con gà con là được rồi.
Nhưng mà Đường Ngọc Lan nghe xong, lắc lắc đầu, có chút xin lỗi đối với Mễ Điềm Điềm nói: "Điềm Điềm, bà nội nơi này đã không còn trứng gà có thể ấp ra con gà con, cho nên chỉ có thể cho con trứng gà bình thường. Hơn nữa, cho dù con bắt được trứng gà cũng rất khó ấp ra con gà con, việc ấp trứng này phải tìm gà mẹ." Bà ta tận lực dùng ý tứ mà đứa nhỏ có thể lý giải trả lời vấn đề.
"Ồ. . ." Mễ Điềm Điềm mất mát cúi thấp đầu xuống, cả người không còn tinh thần. Lại quay đầu liếc mắt nhìn đám gà con lung lay lúc lắc cái mông đi theo phía sau gà mẹ, cảm thấy càng thêm khổ sở.
Ô ô ô, càng xem càng đáng yêu, đáng tiếc cô không thể nắm giữ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT