Thì ra trên người Bạch Ngọc có bệnh, vốn không thể khiến phụ nữ mang thai. Mà bọn họ chỉ làm một lần, sau đó bà ta đã được chẩn đoán mang thai, sao chuyện này có thể không khiến Bạch Ngọc mừng rỡ như điên được. Chỉ tiếc rằng đứa con không giữ được, từ địa ngục lên thiên đường, rồi lại từ thiên đường xuống địa ngục cứ như vậy xảy ra trong chớp mắt, khao khát cả một đời bị huỷ diệt hoàn toàn trong một đêm khiến bộ mặt thật của ông ta cũng bị phơi bày ra.
Tiêu Tuệ cảm thấy bà ta nên thấy may mắn, lúc bản thân xảy ra tai nạn xe cộ Bạch Ngọc đã không bỏ đi hoàn toàn, ít nhất cũng đã để lại ít tiền cho bà ta không phải ư?
Nghe người trong nhà nói sau đó Bạch Ngọc lại cưới vợ hai lần nữa, mỗi lần đều chỉ được một hai năm là ly hôn, mà đứa nhỏ thì đương nhiên là không có đứa nào.
Ha! Báo ứng!
Tiêu Tuệ vỗ tay cười to, cười đến mức nước mắt chảy xuống.
Mấy năm sau khi biết sự thật, cuối cùng Tiêu Tuệ bớt ăn bớt mặc cũng dành dụm được một khoản tiền, lấy hết can đảm quyết định lên đất liền. Bà ta muốn về thăm nhà một chút, cũng muốn quay về Phong An... Bây giờ không thể gọi là đại đội nữa rồi, phải gọi là thôn Phong An, bà ta cũng muốn đi xem thử bên đó. Không biết mười mấy năm trôi qua, ba đứa nhỏ của bà ta như thế nào rồi, bọn họ có thể đã lớn đến mức bà ta không thể nhận ra hay không?
Thuyền cập bến, sau khi hỏi thăm người bên cạnh một chút, Tiêu Tuệ đã tìm được đường đến trạm xe. Giữa hai lựa chọn về nhà mẹ đẻ và thôn Phong An, bà ta do dự mấy giây rồi chọn cái sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT